Trong thế giới rộng lớn này
Chúng ta gặp nhau và yêu nhau...
Đó... chính là định mệnh
Và khi... chúng ta chia tay nhau
Đó... cũng là định mệnh
Định mệnh của anh và em...



Ta đã trở lại *tung hoa* *đốt pháo* *lắc mông* ka ka ka ^0^

Thứ Tư, 1 tháng 8, 2012

Tiêu Diêu Thiên Địa Du - Chương 13



Tổ Kiến Thương Đoàn (Thành Lập Thương Đoàn)

Long Ngự Thiên ha hả cười, “Nguyên Triết thúc thúc của ngươi tám phần là đánh chủ ý lên ngươi đi, mỗi lần người này nghĩ muốn tính kế với ai thì chính là tính tình như này a.”


Lý Nguyên Triết cũng không phục, cải cọ nói: “Ngự Thiên ngươi ít ở trước mặt Tiểu Thanh Thanh bại hoại hình tượng của ta.” Ngược lại tiếp tục nhìn chằm chằm Long Nguyệt Thanh “Ngươi chẳng lẽ không phát hiện, ngươi trong lòng ngực ôm chính là rất nhiều tài phú sao? Này mỹ thực nếu truyền ra bên ngoài, tuyệt đối hội oanh động cả đại lục, đến lúc đó sẽ chờ thu kim tệ đi.” Không mệt là hữu tướng kiêm tài chính đế quốc, đảo mắt đã nghĩ đến kim tệ, nhìn chằm chằm Long Nguyệt Thanh ánh mắt giống như nhìn một mỏ vàng lớn.


“Vậy ngươi cần phải hỏi Thanh nhi có nguyện ý hay không , ta không nghĩ đem Thanh nhi kéo vào chính trị đấu tranh hắc ám dơ bẩn này.” Cau mày nhìn tiểu nhân nhi trong lòng nói, hắn không nghĩ làm cho này quyền lực đấu tranh dơ bẩn ô nhiễm song mâu hắc sắc trong suốt.


“Khả Ngự Thiên ngươi có nghĩ tới, từ khi ngươi đem Thanh nhi mang tiến hoàng cung cũng đã đem y mang vào này hắc ám bên trong, chờ ngươi ngày mai tuyên bố thân phận hoàng tử của y, khẳng định sẽ khiến cho thế lực khắp nơi chú ý, nhất là ở tại nơi Long Hoa nội điện này, nghĩ muốn không cho người chú ý đều không được.”Ôn Tư Đặc nhất châm kiến huyết (nói trúng tim đen a).


“Là ta lo lắng không chu toàn, lúc ấy thầm nghĩ đem Thanh nhi mang về đến hảo hảo yêu thương y, hừ, ta thật muốn nhìn ai dám động Thanh nhi.” Tử mâu ảm đạm nhíu lại, lộ ra ánh mắt nguy hiểm, độ ấm trong phòng nhanh chóng giảm xuống.


“Phụ hoàng, không cần đem ta xem thành tiểu hài tử cái gì cũng đều không hiểu.” Quả thật, hắn trong bụng chứa một đống lịch sử phát triển Hoa Hạ, mặc dù không trải qua đấu tranh của cung đình, nhưng là hiểu biết không ít, huống hồ y hận cực kỳ khi chỉ có thể tránh ở sau lưng người khác, nhờ người khác đến bảo hộ chính mình, khi cha mẹ ở tiên giới bị buộc tự bạo còn chính mình chỉ có thể trơ mắt nhìn, y không cần tái trải qua trường hợp như vậy, y phải trở nên cường đại, y phải bảo vệ thân nhân của mình, y càng hy vọng cùng phụ hoàng sóng vai chiến đấu “Ta không nghĩ muốn tránh ở sau lưng phụ hoàng, ta muốn giúp trợ phụ hoàng, phụ hoàng phải tin tưởng ta, tiếp qua vài năm ta sẽ có đủ năng lực tự bảo vệ mình, sẽ không làm cho chính mình lâm vào nguy hiểm, làm cho phụ hoàng lo lắng, lại nói hiện tại nếu món ăn truyền ra bên ngoài cũng sẽ không có người nghĩ đến là xuất từ trong tay của một tiểu hài tử như ta a.”


Nháy mắt trong phòng độ ấm tăng trở lại, Long Ngự Thiên nhìn thấy Long Nguyệt Thanh ánh mắt kiên định trong lòng như có dòng nước ấm áp chảy qua, hàn băng trong mắt nhanh chóng hóa thành ôn nhu, hơi hơi dạng khởi khóe miệng, tử mâu phát ra thản nhiên ý cười hấp dẫn lòng người, làm Long Nguyệt Thanh ngốc lăng “Hảo, phụ hoàng đáp ứng Thanh nhi, bất quá Thanh nhi cũng phải đáp ứng phụ hoàng, đem an toàn của mình đặt lên hàng đầu, nếu không phụ hoàng hội lo lắng.” Long Nguyệt Thanh ngơ ngác địa gật đầu, Long Ngự Thiên nhãn thần ý cười càng đậm, Long Nguyệt Thanh lúc này mới lấy lại phản ứng, thế nhưng lại bị phụ hoàng hấp dẫn a, nghĩ đến bộ dáng ngơ ngác của mình, không khỏi đại xấu hổ, thần tình đỏ bừng, chạy nhanh dúi đầu vào trong lòng ngực của phụ hoàng, không thuận theo địa làm nũng “Phụ hoàng...”


Còn lại hai người nhìn thấy này biến hóa, trong lòng không khỏi đại tán, bội phục Long Nguyệt Thanh, chưa từng gặp Long Ngự Thiên biểu lộ ra vẻ mặt như thế này, thật sự biến hóa a, lúc này nếu cho ngoại nhân nhìn đến Long Ngự Thiên, phỏng chừng tất cả các thiếu nữ thiếu phụ của Long Đằng đế quốc đô hội thét chói tai đầu nhập vào ôm ấp của hắn. Giờ phút này, cảnh tượng mĩ đắc làm cho người ta không nghĩ đi quấy nhiễu.


Long Ngự Thiên an ủi địa vỗ vỗ hắc phát trong lòng ngực, xoay người lấy ánh mắt của một vị đế vương hướng đến thương cơ “Nguyên Triết, Ôn Tư Đặc, chuyện này chúng ta cần phải hảo hảo tính toán kỹ, không cần mạo hiểm xuất trận, muốn làm phải làm được tốt nhất, giành được ích lợi lớn nhất. Bất quá phải đợi qua thêm một thời gian nữa, đừng cho người đem chuyện này liên hệ cùng với việc Thanh nhi trở về.”


Nghe đến chuyện chính sự, Long Nguyệt Thanh bình tĩnh lại, ngẩng đầu đề nghị “Phụ hoàng, có thể nào lập một thương đoàn độc lập để làm chuyện này không? Làm cho người ta nhìn không ra đế quốc tham dự trong đó”


“Đúng vậy, Tiểu Thanh Thanh thật thông minh a, ta vẫn là có thói quen lấy góc độ tài chính đế quốc để nhìn. Như vậy có thể cho người nắm không ra, lại làm cho đế quốc từ giữa thoát thân.”


“Phụ hoàng, hai vị thúc thúc, xan quán không chỉ dùng để kinh doanh ẩm thực, đó cũng là nơi tốt nhất để thu thập tình báo, người đến người đi, cùng với quan lớn quý tộc thường xuyên xuất nhập, các loại tin tức hội hợp lưu thông, có thể phái người chuyên môn thu thập xử lý, trở thành một trong những nơi phát ra tình báo của chúng ta, về sau khi xan quán mở rộng đến cả đại lục càng có thể tùy thời nắm trong tay hướng đi cùng biến hóa của các thế lực trên đại lục, giúp chúng ta tham khảo ứng biến.”


Ba người sự suy tư một lát, đều gật gật đầu, mở xan quán khẳng định hội hấp dẫn rất nhiều người đến quan khán, đặc biệt quan lớn quý tộc, điểm ấy không cần hoài nghi.”Vậy như thế nào phòng bị các thế lực khác nhúng chàm?” Ôn Tư Đặc hỏi.


“Chúng ta có thể thiết lập hình thức đầu tư cổ phần, lấy hình thức chia lợi nhuận để dụ, khiến cho thế lực khắp nơi tiến vào gia nhập, tin tưởng tài phú như vậy đủ để cho bọn họ giữ gìn an toàn cho xan quán, nhưng là không thể cho bọn họ can thiệp vào kinh doanh của xan quán, chúng ta chỉ cần chặt chẽ khống chế được phối phương của gia vị là được. Tỷ như hiện tại Long Đằng, ở mặt ngoài là có thể công bố cùng Lý gia của Nguyên Triết thúc thúc hợp tác, trước nhanh chóng chiếm lĩnh đế đô cùng các thành thị lân cận, thống nhất kiến trúc, thống nhất chiêu bài, thống nhất phục vụ, thống nhất món ăn, tin tưởng hội nhanh chóng hấp dẫn ánh mắt mọi người, hơn nữa có uy danh của Lý gia tin tưởng người bình thường không dám động, đợi khi người nhìn ra trong đó lợi nhuận to lớn thì sẽ cùng nhau gia nhập vào, không tin bọn họ không cần bút tiễn này a, đương nhiên chúng ta cũng cần có đủ vũ lực để uy hiếp.”


“Ha hả, tiểu Thanh Thanh, ngươi thật là đáng sợ, chủ ý này ta thích, quả thực quá mỹ diệu, cho dù phân ra một bộ phân lợi nhuận, phần còn lại cũng quá nhiều đi, hơn nữa có thể vô thanh vô tức mà đem thế lực khác đều cột lại với nhau, đến lúc đó mọc lên như nấm ai hội nghĩ đến sau lưng là chúng ta a, thúc thúc yêu chết ngươi.” Tất cả đều bị đả kích đến chết lặng , đối bản lĩnh của tiểu Thanh Thanh càng thêm tò mò, không biết có bao nhiêu cất giấu a.


“Hắc hắc, chính là tri thức sư phụ truyền cho ta cùng các ngươi không giống nhau thôi.” Phải khiêm tốn.


Long Ngự Thiên biết Thanh nhi vì mình bày mưu tính kế, Thanh nhi khiến cho hắn ngạc nhiên nhiều lắm, một cái tiếp một cái khiếp sợ, đồng thời cũng phi thường kiêu ngạo, Thanh nhi là bảo bối độc nhất vô nhị của hắn.


“Vừa lúc ảnh bộ thu lưu huấn luyện không ít cô nhi, đều là gương mặt mới, có thể phái ra một bộ phận để đi làm chuyện này, về sau có thể đến các nơi khác thu lưu một ít cô nhi chuyên gia huấn luyện kinh doanh xan quán.” Long Ngự Thiên vỗ định án.


“Việc này cứ giao cho ta đến phụ trách đi.” Ôn Tư Đặc chủ động đề nghị, công tác ảnh vệ vốn là là hắn phải phụ trách.


“Thiết kế kiến trúc của Xan quán liền giao cho ta đi, cam đoan các ngươi chưa thấy qua, các món ăn ta sẽ thay đổi lại một chút.”


Ba người trải qua nhiệt liệt thảo luận cuối cùng quyết định xan quán lấy tên là “Thanh Phong xan quán” , thương đoàn là “Thanh Phong thương đoàn”, Long Ngự Thiên vung tay lên làm cho mọi người tán đi, bảo bối của hắn hôm nay quá mệt mỏi, cần nghỉ ngơi. Hôm nay Long Nguyệt Thanh hiếm khi không có tu luyện, cuộn người ở trong lòng Long Ngự Thiên chìm vào giấc ngủ, một đêm hảo miên (thật ngọt).

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét