Trong thế giới rộng lớn này
Chúng ta gặp nhau và yêu nhau...
Đó... chính là định mệnh
Và khi... chúng ta chia tay nhau
Đó... cũng là định mệnh
Định mệnh của anh và em...



Ta đã trở lại *tung hoa* *đốt pháo* *lắc mông* ka ka ka ^0^

Thứ Tư, 24 tháng 10, 2012

Tiêu Diêu Thiên Địa Du - Chương 28



Sư Huynh?

“Tiểu tử kia, ngươi rốt cục đã đến.” Một đạo thanh âm trầm thấp vang lên, trước mặt đột nhiên xuất hiện một thân ảnh, thực trẻ, lại như rất lớn (ý nói về tuổi a), bất nộ tự uy, ánh mắt thâm thúy sâu xa, giống như thiên địa ngay tại dưới chân người nọ. Long Ngự Thiên lần đầu tiên sinh ra cảm giác muốn thần phục, muốn quỳ lạy một người, càng không vì xưng hô của người nọ đối với mình mà sinh khí, hắn biết người trước mắt niên kỷ phi thường đại.


Nam tử trước mắt có được lực lượng cường đại mà hắn không có, chính mình địa vị là đế vương, tôn nghiêm của đế vương ở trước mặt nam tử này căn bản không đáng giá nhắc tới, hắn tựa hồ cảm thấy mình phi thường nhỏ bé, độ cao của tòa đại sơn kia hắn có thể trèo tới sao? Song tất không khỏi chậm rãi quỳ xuống.


Đột nhiên, hắn bị ý nghĩ của mình kinh ra một thân hãn (mồ hôi lạnh), hắn như thế nào hội khinh địch mà nhận thua như vậy. Thanh nhi đang chờ hắn, Thanh nhi cần hắn, hắn có thể nào như vậy buông tha, tự tin từ trước đến nay của hắn đâu rồi? Hắn trước kia chẳng phải từng bước một vượt qua đủ loại khó khăn để thành lập đế quốc, hắn hiện tại không có lực lượng không có nghĩa là sau này vẫn như vậy, những người khác có thể tu luyện thành cường giả, vì cái gì ta lại không thể?


Đúng, ta phải biến cường, ta phải làm bạn với Thanh nhi, ta phải bảo vệ Thanh nhi, không thể bị bất kỳ khó khăn gì đả đảo. Nếu không sau này như thế nào cùng Thanh nhi đối mặt đủ loại kiếp nạn, có thể nào xứng đôi với Thanh nhi. Ta không thể quỳ, ta phải đứng lên, không thể nhận thua.


Theo ý chí không chịu khuất phục, linh hồn bộc phát ra một cỗ lực lượng bất khuất cùng chiến ý mãnh liệt, đứng vững đối mặt với áp lực. Đứng lên, nhất định phải đứng lên, áp lực càng lớn càng kích phát chiến ý cùng tiềm lực của hắn, rốt cục vững vàng đứng thẳng, hắn cũng nhất định hội đứng ở nơi cao phong.


Lúc này Long Ngự Thiên cảm giác áp lực trên người bỗng nhiên biến mất. “Hảo, cũng không tệ lắm, có thể đứng vững trước một phần trăm khí thế của ảnh tượng mà ta lưu lại. Đây là khảo nghiệm đối với ngươi, nhìn xem ý chí của ngươi có hay không kiên định. Hiện tại ngươi thông qua, khả nguyện bái ta vi sư?”


Long Ngự Thiên khiếp sợ, kia bản thể thực lực cao đến bao nhiêu, nhưng lúc này hắn không hề như vừa rồi lùi bước, ngược lại ý chí chiến đấu càng tăng “Ta nguyện ý bái sư.” Lần này hắn thành tâm thành ý quỳ xuống bái lễ “Đồ nhi Long Ngự Thiên gặp qua sư phự”


Nam tử trong mắt rốt cục có một tia ý cười thản nhiên “Đồ nhi đứng dậy đi, hy vọng hảo hảo tu luyện, chúng ta sớm ngày gặp nhau tại thần giới. Danh hào của vi sư ngày sau ngươi sẽ biết. Ngươi lần sau tiến vào là có thể nhìn thấy công pháp ta để lại cho ngươi, bất quá đã bị ta hạ phong ấn, theo tu vi của ngươi đề cao hội từng bước cởi bỏ. Tri thức tu hành cơ bản tiểu tử ở ngoài kia hội giảng giải cho ngươi. Nhớ kỹ, mặc kệ ngươi cùng y là quan hệ gì, phải nhớ bảo vệ y cho hảo, nếu không sư thúc của ngươi không buông tha ngươi.”


“Dạ, sư phụ. Ta cả đời đều sẽ hảo hảo bảo vệ Thanh nhi.”


“Con đường tu hành rất dài, phải bảo trì khí thế cùng khí phách của mình, ở bất kỳ thời điểm nào cũng không được hiện ra mình yếu nhược, mới phù hợp với công pháp của ta, thần giới gặp lại.” Theo thanh âm biến mất, thân ảnh cũng tán đi, Long Ngự Thiên ý thức lại trở về với thân thể.


Long Nguyệt Thanh một bên đùa với Tiểu Ngân một bên chú ý quan sát Long Ngự Thiên. Y thật không hiểu Tiểu Ngân rốt cuộc là ma thú gì, có kỹ năng đặc thù gì, vừa lúc công pháp mà sư phụ lưu ở nạp thiên giới có một bộ Thú Hoàng Quyết, vậy truyền cho nó đi, vỗ vỗ tiểu não túi (đầu nhỏ) của nó “Ngươi nói ngươi trừ bỏ ăn còn có bổn sự gì a? Còn có kim sừng của ngươi rốt cuộc có tác dụng gì a?”


“Rống rống” Tiểu Ngân nhanh chóng lấy lòng chủ nhân, đây là phụ mẫu cơm áo nha, tiến đến khuôn mặt của Long Nguyệt Thanh lấy lòng địa liếm liếm, trát trát tiểu nhãn thần (mắt nhỏ).


“A, lại lộng mặt ta đầy thủy khấu (nước miếng). Đáng ghét, Tiểu Ngân, ngươi nói ngươi biết được bao nhiêu thứ a.” Tiểu Ngân tội nghiệp lắc lắc cái đuôi cọ cọ ngọc thủ của Long Nguyệt Thanh.


“Chỉ biết trang đáng thương, nếu không hảo tu luyện về sau ta cùng phụ hoàng đi ra ngoài sấm thế giới sẽ không mang ngươi đi.” Tiểu Ngân khả nóng nảy a, chủ nhân không thể không cần nó a. “Phải nghe lời, biết không? Ngoan ngoãn tu luyện đi, tranh thủ sớm ngày kết thành nội đan.” Ném khối tinh thạch, Tiểu Ngân vội ôm lấy ngồi xỗm một bên tu luyện.


Long Ngự Thiên ý thức trở về thân thể, mở song mâu. Long Nguyệt Thanh hoan hô một tiếng liền đầu nhập trong lòng hắn, liên thanh khẩn trương hỏi “Có nhìn thấy sư bá không? Có thông qua khảo nghiệm không? Có bái sư không? Sư bá có nói cái gì không?”


Liên tiếp hỏi ra các vấn đề, Long Nguyệt Thanh chính mình cũng không khỏi tự thè lưỡi, Long Ngự Thiên nhìn y vẻ mặt khẩn trương hỏi: “Thanh nhi đối phụ hoàng không tin tưởng như vậy sao? Cho rằng phụ hoàng không thông qua sao?”


Long Nguyệt Thanh thế nào còn không nghe ra kết quả, hắc hắc nhạc nói “Chính là nhất thời lo lắng thôi, ta biết phụ hoàng nhất định thông qua a, đúng không? Nhất định đã bái sư, vậy phụ hoàng thành sư đệ của ta?”


“Đáng đánh a, thế nhưng muốn phụ hoàng gọi ngươi sư huynh, ân?” Có thể nào làm cho bối phận của mình thấp đi, kiên quyết không được, phải cố gắng tu hành, không thể bị Thanh nhi áp chế. “Thanh nhi, sư phụ nói ngươi giúp ta tu bổ tri thức tu chân a, ngươi phải hảo hảo chỉ phụ hoàng a.”


“Phụ hoàng, đương nhiên không thành vấn đề, qua vài ngày nữa ta khai lò luyện trúc cơ đan cấp phụ hoàng tẩy tinh phạt tủy (giống như tẩy trần, loại bỏ mọi tạp chất trong cơ thể a), phụ hoàng liền có thể tu luyện.” Long Nguyệt Thanh vẫn thói quen ngồi ở trong lòng Long Ngự Thiên thay hắn tinh tế giảng giải “Người tu chân từ bên ngoại hấp thu thiên địa nguyên khí để rèn đúc cơ thể, khiến cơ thể cải thiện đạt tới cường đại, kéo dài tuổi thọ. Hãy xem, đây là thiên địa nguyên khí, ma pháp nguyên tố chính là hình thái thấp nhất của nó.” Long Nguyệt Thanh dùng tinh thần lực vây trụ một đoàn thiên địa nguyên khí nhượng phụ hoàng cảm thụ một chút.


“Cơ thể vận dụng đan điền không ngừng tích trữ luyện hóa áp súc nguyên khí, tu chân chia thành mười hai giai đoạn chính: trúc cơ, khai quang, dung hợp, tích cốc, linh tịch, kim đan, nguyên anh, xuất khiếu, phân thần, hợp thể, độ kiếp, đại thừa. Sau đó chính là phi thăng tiên giới. Ta chính là vừa mới đột phá đến Kim Đan kỳ. Sau sẽ cấp phụ hoàng trúc cơ để luyện hóa đấu khí trong cơ thể sẽ rất nhanh đến giai đoạn này, Tích Cốc kỳ sẽ không cần ăn gì. Kim Đan kỳ tuổi thọ có thể kéo dài tới năm trăm tuổi, đến Nguyên Anh kỳ, chỉ cần nguyên anh bất diệt sẽ không tử vong.”

-------------------------------------------------------------------------

Hai người vẫn ngồi trong phòng, Long Nguyệt Thanh một bên giảng giải một bên trả lời các vấn đề của Long Ngự Thiên, nhượng Long Ngự Thiên sợ hãi than tu chân thật kỳ diệu, càng kiên định quyết tâm tu chân.


“Hảo, phụ hoàng chờ trúc cơ đan của Thanh nhi, về sau có thể cùng Thanh nhi tu luyện, hắc hắc.” Long Ngự Thiên đã muốn nhìn ra cuộc sống tốt đẹp sau này.


“Phụ hoàng như thế nào an bài Nguyên Triết thúc thúc cùng Ôn Tư Đặc thúc thúc a?” Long Nguyệt Thanh hỏi, y thực thích hai vị thúc thúc.


“Tìm thời gian hỏi một chút ý nguyện của bọn họ đi, nếu bọn họ nguyện ý liền cấp Thanh nhi an bài a.” Long Ngự Thiên đương nhiên hy vọng hai người huynh đệ của mình cũng có thể gia nhập này hàng ngũ (gớm, theo để làm cu li cho anh chứ gì =3=), thế giới của bọn họ không còn hạn chế trong phiến Áo Đặc đại lục này. Giờ khắc này, tựa hồ quyền lợi nơi thế tục này đối hắn không còn trọng yếu. Hắn vốn chính là vì báo thù mới khởi binh, hiện tại đã có mục tiêu cao hơn.


“Ân.” Long Nguyệt Thanh giờ khắc này thật sự vui vẻ, về sau sẽ vẫn có phụ hoàng ở bên mình, trong lòng cảm thấy phi thường phong phú, gắt gao ôi ở trong lòng phụ hoàng “Phụ hoàng, Thanh nhi hảo vui vẻ.”


Long Ngự Thiên nâng lên cái cằm tinh xảo của y, thâm tình nhìn y chăm chú, trong song mâu là ái ý tràn đầy ôn nhu xao động tâm Long Nguyệt Thanh. “Phụ hoàng có được Thanh nhi càng vui vẻ, là Thanh nhi nhượng sinh mệnh của phụ hoàng thêm đầy đủ.” Khống chế không được tình yêu trong lòng liền hôn người trong lòng, từ song mâu một đường hôn đến phấn thần kia, hàm khởi thần cánh hoa nhẹ nhàng nghiền nát, liếm lộng hàm răng trắng như ngọc, xao khai khớp hàm của y trực tiếp xâm nhập, hương vị của Thanh nhi là như vậy tươi mát, hoàn toàn say mê trong đó, hô hấp càng ngày càng dồn dập. . .


Long Ngự Thiên thở sâu bình định xao động của thân thể, nhìn thấy trong mắt Thanh nhi là mê ly cùng khó hiểu, ha hả cười nói “Phụ hoàng chờ Thanh nhi nhanh lớn lên đâu.”


Long Nguyệt Thanh nhìn đến ý cười trêu tức của phụ hoàng lại càng không hiểu, bỗng nhiên cảm giác được dị trạng của thân thể phụ hoàng. Ý thức được là vì cái gì, không khỏi đại xấu hổ, sắc mặt càng thêm ửng đỏ mê người, vùi đầu vào ngực phụ hoàng, cảm thấy chính mình cũng phát nhiệt a.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét