Trong thế giới rộng lớn này
Chúng ta gặp nhau và yêu nhau...
Đó... chính là định mệnh
Và khi... chúng ta chia tay nhau
Đó... cũng là định mệnh
Định mệnh của anh và em...



Ta đã trở lại *tung hoa* *đốt pháo* *lắc mông* ka ka ka ^0^

Thứ Tư, 11 tháng 7, 2012

Tiêu Diêu Thiên Địa Du - Chương 8




Long Ngự Thiên

Long Ngự Thiên thờ ơ lạnh nhạt nhìn các vị đại thần đang tranh cãi. Ở phía dưới bên tay trái hắn lấy tả tướng Ngải Khẳng Đế Mỗ - cựu thần của tiền vương quốc cầm đầu; còn phía dưới bên tay phải là hảo hữu cùng các gia thần ngày xưa của Long gia, năm đó đã cùng hắn kiến công lập quốc, hiện đã là đế quốc hữu tướng kiêm tài chính đại thần Lý Nguyên Triết cùng Ôn Tư Đặc Thản Ni thân là đế quốc Nguyên soái, hai người bọn họ lúc trước cùng chính mình đang ở Áo Đặc ma khí học viện học tập, khi còn trẻ liền kết hữu nghị.



Lý Nguyên Triết hiện giờ đã là phong hệ pháp thánh, nhìn qua tao nhã, lại sở hữu một đôi song mâu hồ ly dài hẹp, thân mình cũng giống như hồ ly, giảo hoạt thật sự. Hắn là nhi tử độc nhất của Lý Bá Sâm là gia chủ Lý thế gia thuộc tiền Nam Áo vương quốc, Lý thế gia lúc ấy nắm giữ kinh tế cả vương quốc.


Còn Ôn Tư Đặc lại là một quân sự thiên tài, lúc trước ở trường học đã bộc lộ tài năng, lúc sau ở công thành lược trì lại dụng binh như thần, kiến hạ công huân bất hủ (có phải là hạ thủ không lưu tình không ta???). Bộ dạng tuấn tú, cũng không người dám coi khinh, hiện giờ cũng là kiếm thánh . Này hai người một văn một võ, có thể nói là cánh tay trái bờ vai phải của mình, không có bọn họ trợ giúp, chính mình cũng không có thể như thế nhanh chóng lấy được thành tựu hiện giờ.


Ngải Khẳng Đế Mỗ trước đây dưới tình huống tiền vương quốc đã mất đi ưu thế dẫn dắt một đám cựu thần hướng hắn quy hàng, bản thân là một nhân vật cực khôn khéo, ở lúc tình huống chiến tranh đã muốn phân rõ ràng thắng thua liền dứt khoát từ bỏ tiền vương thất. Dáng người thấp béo, một đôi song mâu nhỏ, ánh mắt thường xuyên lộ ra khôn khéo, người này rất mưu cầu tư lợi, quyền lợi dục vọng quá nặng, thật đúng là nghĩ mình không biết hắn ở sau lưng làm trò mờ ám sao?.


Hôm nay song phương tranh chấp chính là về việc của Duy Khẳng đế quốc, lần này Duy Khẳng đế quốc Nhị hoàng tử Kiệt Mỗ Duy Khẳng hai tháng sau đi sứ tới chơi, bày tỏ hảo ý giữa quan hệ hai nước, bởi vậy cần phái người có tư cách cùng khả năng đến biên cảnh nghênh đón đồng thời bảo hộ cho an toàn của cảnh nội, về việc phái người nào tiếp đãi, hộ vệ ra sao thì song phương lại không đạt được nhất trí ý kiến.


“Bệ hạ, tiểu nhi Ni Lạp là lựa chọn tốt nhất cho lần tiếp đãi này, tiểu nhi cùng Duy Khẳng Nhị hoàng tử sớm ở Áo Đặc ma khí học viện kết bạn, tối rõ ràng tính nết Nhị hoàng tử, việc này nhất định sẽ làm Nhị hoàng tử vừa lòng.” Ngải Khẳng tả tướng cực lực đề cử chính nhi tử của mình, nhóm đại thần lấy hắn cầm đầu đều phụ họa.


“Bệ hạ, tuy rằng đối phương nói lần này tới chơi là vì quan hệ giao hảo giữa hai nước, nhưng chúng ta vẫn chưa thăm dò được ý đồ chân chính của bọn, còn cần phải thận trọng lo lắng.” Ôn Tư Đặc cau mày phản đối.


“Nguyên soái đại nhân quá lo , Duy Khẳng đế quốc chính là cường đại đế quốc tồn tại lâu đời trên đại lục, lần này chủ động cùng ta quan hệ giao hảo, còn thận trọng phái Nhị hoàng tử được yêu mến tới đây, đủ thấy thành ý của bọn họ.” Ngải Khẳng đôi mắt nhỏ lóe tinh quang, đối mặt Nguyên soái không chút nhượng bộ.


Nghe ra Ngải Khẳng đang cực lực nâng lên Duy Khẳng đế quốc, Ôn Tư Đặc không hờn giận, đang muốn bác bỏ, bị Long Ngự Thiên giáng đoạn.


“Được rồi, không cần cãi nữa, ta ý đã quyết, lần này liền từ Ngải Khẳng tả tướng toàn quyền phụ trách an bài, đội hộ vệ là từ Ôn Tư Đặc xuất ra hai ngàn tướng sĩ tinh nhuệ chờ đợi tả tướng sai sử.” Long Ngự Thiên lạnh lùng đánh gảy tranh luận của bọn họ, nhất chủy hoà âm (???).


“Tạ ơn bệ hạ, cựu thần nhất định hết sức tận tâm làm tốt, sẽ không phụ thánh ân.” Ngải Khẳng đắc ý liếc liếc mắt với Nguyên soái đối diện mình một cái, vui rạo rực vì tiếp được nhiệm vụ.


Long Ngự Thiên mặt không chút thay đổi, đôi mắt lạnh như băng nhìn không ra cảm xúc gì, quanh thân tản mát ra hàn khí, đứng lên xua tay, “Đều lui ra đi.”


Nội cung Long Hoa điện, Long Ngự Thiên một thân tử bào (long bào màu tím) chắp tay sau lưng lẳng lặng đứng trước cửa sổ, nhìn về viễn phương (phương xa) không biết tên. Tử phát (tóc màu tím) dài mượt thùy rơi xuống bên hông. Nhiều năm chinh chiến khiến nhu hòa trên người hắn biến mất, tử mâu lộ ra sắc bén quang mang, sóng mũi cao thẳng, bạc thần khẽ nhếch biểu lộ sự cứng cỏi cùng vô tình của hắn.


Hắn hiện đã năm mươi mốt tuổi nhưng nhìn qua vẫn thực rất trẻ, thời gian lắng đọng lại làm cho mị lực của hắn càng biểu hiện thành thục, ở lâu trên địa vị cao làm cho hắn tản mát ra khí phách hoàng giả. Tại đây trên phiến đại lục, người thường sống rất lâu, có thể đạt tới một trăm năm mươi tuổi, năm mươi mốt tuổi vẫn là thời kì thanh niên a, huống chi mọi người đều biết, hắn đã là thủy hệ pháp thánh, tu luyện thành công hội kéo dài tuổi thọ. Kiếm thánh, pháp thánh có thể đạt tới hai trăm đến ba trăm tuổi, kiếm thần pháp thần có thể sống tới năm trăm tuổi, điều này làm cho người ta càng nhìn không ra tuổi thật. Bề ngoài tuấn mĩ, tử mâu thâm sâu đủ để cho người ta không tự kiềm chế mà bất giác sa vào trong đó, chính là hơi thở chung quanh hắn rất lãnh, lãnh khốc từ trong ra ngoài, làm cho người ta không dám tới gần.


Lý Nguyên Triết cùng Ôn Tư Đặc hai người đi vào Long Hoa điện liền nhìn thấy bóng dáng cô tịch của Long Ngự Thiên, hai người từ nhỏ cùng hắn quen biết, tuy rằng hiện tại hắn đã làm một đế vương, nhưng nhiều năm cùng chung hoạn nạn, tình nghĩa vẫn chưa biến, hai người bọn họ là người duy nhất có thể tiếp cận nội tâm hắn, hai người cũng bởi vì như vậy nên đối hắn rất trung thành và tận tâm.


Biết rõ nguyên nhân cô tịch của hắn, hai người cũng chỉ có thể nhìn nhau cười khổ, trong lòng âm thầm thở dài, từ sau một tràng biến cố bằng hữu của bọn họ liền thay đổi, trừ bỏ người một nhà, bộ dáng đối ngoại nhân đều là một bộ lãnh tâm lãnh tình, nhất là đến khoản thời gian này hàng năm, hơi thở trên người càng lãnh hơn, tản mát ra một cỗ lệ khí thị huyết, không biết khúc mắc của hắn khi nào mới có thể mở ra.


“Các ngươi đều đã đến, vào đi” nghe được thanh âm Long Ngự Thiên thu liễm hơi thở trên người, xoay người tiếp đón, cũng chỉ có ở trước mặt bằng hữu hắn mới có thể hơi chút thả lỏng “Ta biết các ngươi là vì chuyện hôm nay nên mới tới tìm ta hỏi nguyên nhân đi.”


“Đúng vậy, Ngự Thiên, biết rõ cáo già kia không có hảo tâm, huống chi ý đồ chân chính của Duy Khẳng sẽ không như mặt ngoài sở trì (dự đoán), là có ý giao hảo, dưới tình huống như vậy có thể nào làm cho hắn đi phụ trách tiếp đãi?” Ôn Tư Đặc cấp bách nói, khi ở chung bọn họ vẫn lấy tính danh mà xưng hô, vô thượng hạ chi phân (hình như là không phân biệt trên dưới a).


Lý Nguyên Triết không đợi thỉnh, tự tiện vì chính mình ngã chén tửu (rượu), cười tủm tỉm rồi uống một ngụm, “Ai nha, Ôn Tư Đặc, ta nói ngươi gấp cái gì, ngươi còn chưa tin Ngự Thiên, hắn làm như vậy khẳng định có thâm ý khác a, ngươi hảo chờ nghe giải đi.”


“Hừ, Ngải Khẳng là cáo già, ngươi cũng không kém, một con tiểu hồ ly, bề ngoài thì vậy, kỳ thật một bụng ý nghĩ xấu xa.” Ôn Tư Đặc nhìn bộ dáng hắn chậm rì rì, cười tủm tỉm liền sinh khí, không cam lòng mà châm chọc hắn. Lý Nguyên Triết cũng không giận, hai người đấu võ mồm cũng không phải chuyện một hai ngày, từ khi còn là đệ tử đã chính là như thế, làm cho rất nhiều đại thần cho rằng hai người bất hòa, lại không biết đây là phương thức ở chung của bọn họ cho tới nay.


Long Ngự Thiên nhìn bọn họ đấu võ mồm, nhiều như vậy năm qua, người không thay đổi bên cạnh mình cũng chỉ có bọn họ, có thể tín nhiệm cũng chỉ có bọn họ, trong mắt một mạt tinh quang hiện lên, “Nguyên Triết nói không sai, hiện tại Ngải Khẳng dựa vào thân phận nhất ban cựu thần cùng quốc trượng càng ngày càng không an phận . Này cáo già nếu áp chế hắn, không bằng theo đuổi hắn, chờ hắn hoàn toàn bại lộ mới có thể bắt lấy nhược điểm một lưới bắt hết, trừ cỏ tận gốc. Bất quá chúng ta phải khống chế tốt đại cục, Ôn Tư Đặc, trong đội ngũ hộ vệ xếp vào ít ảnh vệ. Yên tâm, lần này từ hắn phụ trách, hắn cũng chỉ có thể lén hoạt động, trước mặt sẽ không dám nháo sai lầm.”


“Có đạo lý, trước hết làm cho hắn tự cho là đúng đi, chúng ta sẽ chậm rãi đem bọn họ kéo vào bẩy rập, đám cựu thần này toàn là sâu mọt, sớm một chút nhổ bỏ thật là tốt a.” Tiểu hồ ly ánh mắt nham hiểm tà ác hưng phấn mà nói, khiến cho Ôn Tư Đặc một bên từng trận phát run, không biết hắn hội như thế nào trêu đùa tra tấn đám người kia.


“Ngự Thiên yên tâm đi, ta sẽ an bài hảo người phòng thủ, hảo hảo theo dõi bọn họ, phải biết rằng đám người của chúng ta biện pháp che dấu hơi thở chính là phi thường cao minh.” Hiểu được ý tưởng của Long Ngự Thiên, Ôn Tư Đặc trả lời.


“Chuyện này liền giao cho hai các ngươi đi, qua vài ngày nữa ta sẽ xuất cung, đối với bên ngoài vẫn nói ta ở tu luyện, trong cung liền từ các ngươi chiếu ứng .” Long Ngự Thiên sắc mặt âm trầm.


Lý Nguyên Triết cùng Ôn Tư Đặc biết hàng năm nếu không có đại sự, hắn đô hội biến mất, bọn họ có khả năng làm cũng chỉ có ở sau lưng giúp hắn duy trì, “Yên tâm đi, cam đoan sẽ không xuất hiện việc gì sai lầm, có việc gấp hội mật tín liên hệ với ngươi.”


Long Ngự Thiên vui mừng nhìn hai vị bằng hữu, trong lòng thực cảm động, trong ánh mắt lạnh như băng cũng dẫn theo ti dao động, “Ân, ta sẽ nhanh chóng trở về.”

---------------------------------------------------------------------------

Tháng sáu, thời tiết đã có chút nóng bức, Long Ngự Thiên dùng ma pháp chuyển hóa diện mạo, cưỡi độc giác mã một đường hướng về phía đông của ma thú rừng rậm mà đi, hắn thầm nghĩ hảo hảo phát tiết một phen. Tháng sáu hàng năm đều là ngày hắn khắc cốt ghi tâm, một vài hình ảnh ngày xưa trong trí nhớ chợt hiện lên trong đầu.


Long Ngự Thiên xuất thân từ Long thế gia của tiền Nam Áo vương quốc, có thể nói thiên chi kiêu tử, từ nhỏ cũng rất thông minh, ma pháp thiên phú rất cao, mà ngoại nhân không biết chính là, hắn đồng thời tu luyện đấu khí tâm pháp Long Đằng chiến quyết cùng Long Đằng chiến kĩ gia truyền của Long gia, là ma vũ song tu, đến nay cũng chỉ có hai vị bạn tốt cùng lão sư của hắn biết được.


Người trên đại lục cho rằng một người chỉ có thể hoặc tu ma pháp hoặc tu vũ kỹ, nếu không tinh lực phân tán rất khó đồng thời đạt được thành tựu cao, cho nên không ai đồng thời tu ma pháp cùng vũ kỹ. Nhưng hắn từ nhỏ liền thể hiện thiên phú phi thường cao, thực lực như hai người đồng tu, hơn nữa hắn đem rất nhiều tinh lực đặt ở việc tu luyện đấu khí, nhưng vì để che dấu ngoại nhân hắn vẫn xuất hiện với thân phận là thủy hệ ma pháp sư, hơn nữa không phụ sự mong đợi của mọi người, ở trong khắc khổ tu luyện, khi được mười lăm tuổi thực lực hắn song song đạt tới đại kiếm sĩ cùng đại ma đạo sư.


Long thế gia vẫn là hộ quốc thần của tiền Nam Áo vương quốc, trong tay nắm giữ hai đại quân đoàn của vương quốc: Bạch Hổ quân đoàn cùng Thiểm Điện quân đoàn. Long gia có cách trị quân, kỷ luật nghiêm minh, đối xử bình đẳng với tướng sĩ, ở trên chiến trường lại làm gương cho tướng sĩ, được tướng sĩ kính yêu. Lúc ấy Long gia gia chủ Long Trạch Hải là gia gia của Long Ngự Thiên, đã là kiếm thần, là tổng nguyên soái của vương quốc, ở vương quốc địa vị phi thường được tôn sùng. Đại bá của Long Ngự Thiên là Long Hổ Nhâm là đội trưởng của Bạch Hổ quân đoàn, phụ thân Long Ngạo lại là đội trưởng của Thiểm Điện quân đoàn, hai nhi tử của đại bá cũng trước sau tiến nhập trong quân rèn luyện.


Lúc ấy Long gia mặc dù bất mãn với cuộc sống xa hoa mục mát của vương thất quý tộc, nhưng là vẫn vâng chịu tổ huấn, trung thành hộ vệ vương quốc, đảm đương vai trò hộ quốc thần. Nhưng mà ở thần ân lịch tháng 6 năm 11923 đã xảy ra biến hóa long trời lỡ đất. Long gia nhiều thế hệ đều là trung thần hộ quốc, đạt được công cao chấn chủ, danh vọng ở dân gian cùng trong quân đội đã xa xa vượt qua so với vương thất chỉ biết thanh sắc khuyển mã, đã sớm khiến cho tiền Nam Áo quốc vương lòng dạ hẹp hòi ghen ghét, quyết tâm diệt trừ. Được một ít đại thần lòng dạ khó lường trợ giúp, vào tháng sáu phát động một hồi âm mưu.


Quốc vương lợi dụng yến tiệc khánh thọ của vương hậu, triệu tập các thành viên chủ lực của Long gia tiến cung mừng thọ vương hậu, tại yên tiệc đã cấp hạ cho các thành viên của Long gia phệ khí tán tà ác vô sắc vô vị, rồi trở mặt tuyên bố Long gia mưu đồ bí mật tạo phản, chứng cớ vô cùng xác thực, tại hiện trường tru sát. Long gia mặc dù ra sức tê sát, nhưng mà theo đấu khí bị cắn nuốt tiêu tán chung quy kiệt lực, toàn bộ đều bỏ mạng trong cung. Cùng lúc đó, Phủ đệ của Long gia cũng bị đội hộ vệ vương thất vây quanh hủy hoại chỉ trong chốc lát, chỉ còn lại một bộ phận thế lực ám vệ đang ẩn núp mà ngay cả vương thất cũng không biết, tìm đến Long Ngự Thiên lúc ấy còn tại Áo Đặc ma khí học viện.


Long Ngự Thiên đến nay còn không thể quên nỗi đau tê tâm liệt phế này, chỉ cảm thấy thế giới là một mảnh hắc ám, gia gia hiền lành, phụ thân nghiêm khắc, mẫu thân ôn nhu, đại bá, đường huynh… tất cả đều không còn, thậm chí vương quốc công chúa, là vị hôn thê của mình đều tham dự vào tràng âm mưu kia, khi hắn tỉnh táo lại thì trong tim chỉ còn lại có căm giận ngút trời cùng đối tiền vương thất hận ý vô tận.


Một đường trốn chạy khỏi đuổi giết, vội vàng chạy về căn cứ huấn luyện ám vệ của Long gia tại Nam Áo, Long Ngự Thiên giương lên đại kỳ (lá cờ lớn) tiến hành báo thù. Tiền Nam Áo quốc vương nghĩ sau khi diệt trừ được cái họa tâm phúc là có thể thoải mái thu hồi lại binh đoàn, không quan tâm đến tiểu hài tử có thể làm nên việc gì. Nào biết Long gia ở trong tướng sĩ uy tín rất cao, đối với oản khúc mà Long gia sở chịu liền sinh ra lửa giận không phải một quốc vương vô năng có khả năng khống chế, đều đầu nhập dưới đại kỳ của Long Ngự Thiên, hai vị hảo hữu cũng tham dự trong đó, Lý Nguyên Triết thậm chí lôi kéo phụ thân mình đầu nhập vào.


Trải qua khổ tâm tổ chức, vượt qua đủ loại khó khăn, một đường huyết tinh tê sát, mấy lần đứng ở bờ vực sinh tử, trải qua mười năm rốt cục cũng chính tay đâm chết cừu nhân. Cho đến ngày nay, để không bị đả đảo, từng bước từng bước đi tới hoàn cảnh hiện giờ, cảm tình cũng càng ngày càng lạnh mạc, thân ở nơi cao nhìn thấy dưới chân chúng sinh trăm thái tẫn hiện.


Tháng sáu hàng năm hắn cũng không nguyện ý ở lại nơi hoàng cung dơ bẩn kia, bởi vì nơi đó cũng là nơi đoạt đi thân nhân của hắn, thân ở trong trung tâm quyền lực làm hắn dị thường phiền táo, thị huyết, bởi vậy hàng năm vào lúc này đều hội ly khai đế đô, mà ma thú rừng rậm luôn luôn là lựa chọn tốt nhất của hắn, có thể tận tình tê sát, tận tình phát tiết, cho đến kiệt lực.

---------------------------------------------------------------------------  

p/s: chương sau phụ tử gặp nhau ùi ni, chương sau bác Thiên sẽ được ta thăng chức là anh a ka ka ka... ^^



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét