Trong thế giới rộng lớn này
Chúng ta gặp nhau và yêu nhau...
Đó... chính là định mệnh
Và khi... chúng ta chia tay nhau
Đó... cũng là định mệnh
Định mệnh của anh và em...



Ta đã trở lại *tung hoa* *đốt pháo* *lắc mông* ka ka ka ^0^

Thứ Hai, 24 tháng 9, 2012

Khổ Đinh Trà - Chương 1(2)



p/s: hôm nay rảnh nên ta ngồi làm tiếp phần 2 chương 1 của bộ này a và nếu không có gì thay đổi thì có thể (ta chỉ nói là có thể thui a) bộ này sẽ được post vào thứ bảy và thứ hai nga~, còn nếu không thì lịch post vẫn như cũ a (ta hay lười đột xuất cũng hay siêng đột xuất a =.=)


---------------------------------------


Liền giống như đánh giá của thằng bạn tốt Chu Vệ dành cho hắn, Giang Duệ là một tên cặn bã, không có quan niệm tối thiểu nhất về đạo đức liêm sỉ, hết thảy chỉ theo ý nguyện của mình làm việc. Mà sau khi đến đến Trung Quốc, dưới các loại nguyên nhân, hắn trôi dạt khắp nơi, phương diện dục vọng đã vài ngày không được giải quyết rồi, cái này cơ hồ phá đi lịch sử “chịu đựng” trước giờ của hắn.



Thời gian qua quen hô phong hoán vũ (hô mưa gọi gió), chúng tinh ủng nguyệt (sao quanh trăng sáng = được mọi người bu quanh), đột nhiên trở nên túng quẫn như vậy, Giang Duệ nhất thời không quen được, nhưng ý chí chiến đấu của hắn rất mạnh, không chịu cúi đầu trước gia gia của hắn, nếu không hắn đã sớm gọi điện thoại cho Giang lão gia nhận lỗi, rồi nhanh chóng trở lại nước Mỹ a.


Tuy nhiên hắn cũng chỉ mới mười chín tuổi, có thể từ ngày đi phá thân đồng tử (tự hiểu a =.=), từ đó về sau Giang Duệ không ngừng lên giường với bạn tình, toàn bộ đều là loại tuấn nam mỹ nữ mà hắn yêu thích, hiện tại chỉ một lòng lo kiếm kế sinh tồn, mới đem cái chuyện này quên đi, nhưng mà hôm nay gặp được Nhạc Dao xinh đẹp, nhìn thấy y hai mắt đẫm lệ, bộ dạng khiến người ta muốn phạm tội, bản năng của nam nhân lập tức tỉnh lại .


Ánh mắt tại khuôn mặt xinh đẹp của Nhạc Dao lưu chuyển vài vòng, trong đầu hiện lên ý nghĩ xấu xa. Chưa kịp mở miệng, chợt nghe Nhạc Dao nức nở nói: “Ngươi... ngươi đều đã lấy được tiền, ta... trên người của ta thật sự một phân tiền cũng không còn, cầu... cầu ngươi bỏ qua cho ta đi.”


“Thật không còn sao?” Giang Duệ tà tà cười: “Ta nhưng không quá tin tưởng ngươi đâu, vừa rồi ngươi còn gạt ta nói trên người không có tiền, kết quả như thế nào? Hiện tại ai có thể cam đoan ngươi không phải tiếp tục lừa gạt ta?”


“Cái kia... vậy ngươi còn muốn như thế nào? Ta... ta thật sự không còn tiền, số tiền kia là tiền lương tháng này của ta...”


Nhạc Dao nước mắt rốt cục rớt xuống, y nâng lên bàn tay nhỏ nhắn gạt đi nước mắt, kẻ cướp này thật ác độc, ngay cả tiền lẻ đều không để lại cho mình, hắn đã cướp được tiền... nhưng hắn lại không biết đủ, hắn rốt cuộc còn muốn như thế nào a?


“Như thế nào sao? Đương nhiên là muốn soát người a, ta chỉ tin tưởng mình.” Giang Duệ không có hảo ý nói, đột nhiên tiến tới gần Nhạc Dao, đem vạc áo sơ mi trắng trong quần jean của y lôi ra, một tay xâm nhập vào trong quần áo, tại da thịt trắng nõn chậm rãi trượt.


Nhạc Dao nói như thế nào cũng là người đã bước vào xã hội, chỉ từ ánh mắt cùng động tác vô cùng mập mờ của Giang Duệ, y liền ẩn ẩn đoán được đối phương muốn làm chuyện gì. Không khỏi sợ tới mức thân thể đều run rẩy, không chút nghĩ ngợi liền quỳ xuống, thấp giọng kêu lên “Cầu... cầu ngươi bỏ qua cho ta đi, ta… ta không phải loại người này, ta... ta thật sự không còn tiền, thật sự…”


“Bớt nói nhảm, ngươi muốn tự dẫn ta tới chỗ của ngươi, để cho ta hảo hảo cẩn thận làm. Hay muốn ở chỗ này, ta đem ngươi lột sạch hảo hảo làm một lần.” (anh thật đê tiện a =.=) Giang Duệ kéo Nhạc Dao, tiểu đao tại cổ chậm rãi di chuyển “Chính ngươi chọn một a.”


“Ngươi ngươi... ngươi đừng khinh người quá đáng, cái này... bây giờ là ban ngày, sẽ có người qua lại...” Nhạc Dao hai tay ở sau vách tường nắm thật chặt, trên trán dần hiện ra mồ hôi trong suốt.


Liền như muốn chứng minh lời của y, y vừa nói xong, thì có hai người đàn ông bộ dáng như đang đi làm từ hương đối diện đi tới.


Nhạc Dao như nhìn thấy cứu tinh, cũng chẳng quan tâm tiểu đao trên cổ, liền quát to lên “Cứu mạng, có người cướp của a...”


Hai người đàn ông kia ngẩng đầu hướng bên này nhìn thoáng qua, vừa muốn nói cái gì đó liền gặp Giang Duệ quay đầu, sắc mặt không thiện ý nhìn bọn họ liếc mắt một cái. Vì vậy, hai người lập tức cúi đầu xuống, ngay tại khi Nhạc Dao liều mạng kêu cứu, họ mặt không đổi sắc quay đi. Giống như bọn họ không nhìn thấy việc đang xảy ra bên này, Nhạc Dao thật muốn hoài nghi bọn họ là kẻ điếc .


“Như thế nào? Còn không nghĩ ra lựa chọn sao? Ta đây ở chỗ này làm a” Giang Duệ cười lạnh, tay chuyển tới ngực của Nhạc Dao, ở tại hồng anh có chút nhô lên nhẹ nhàng ninh, lập tức đổi lấy thanh âm thống khổ của Nhạc Dao vang lên.


“Cầu ngươi... cầu ngươi...” Nhạc Dao ngoại trừ hai chữ này ra thì đã sợ đến mức nói không nên lời nào nữa, người gặp xui xẻo không phải là không có, y biết rõ. Tại khu tập trung những người nghèo khổ này, sự tình gì đều có thể phát sinh, bị cưỡng gian không có gì đáng giá ngạc nhiên, nhưng là y nằm mơ cũng không nghĩ ra, có một ngày chính mình lại bị cướp tiền đã thế còn bị cướp sắc.


“Lập tức mang ta tới chỗ ở của ngươi, nhanh lên một chút, nếu không ta một đao đâm chết ngươi.”Mẹ nó, vừa mới ninh một chút nụ hồng anh khéo léo kia, chính mình cư nhiên cương cứng a, thật muốn lập tức thượng người nam nhân này, ai bảo y trưởng thành bộ dạng lại điềm đạm đáng yêu như vậy a, trời sinh chính là muốn câu dẫn người khác thượng y.


Giang Duệ một tay nắm chặt mái tóc đen bóng mềm mại của Nhạc Dao, ánh mắt hung ác khiến cho Nhạc Dao run rẩy. Mà hắn cũng minh bạch, đối phó với loại người yếu đuối như Nhạc Dao, uy hiếp như thế này là hữu dụng nhất .


“Đừng... đừng giết ta, ta... ta mang ngươi về” trên cổ truyền đến một tia đau nhức đến lợi hại, tên lưu manh này, hắn thật sự là người nói được làm được a. Sau khi trông thấy trên tiểu đao dính một ít máu tươi, Nhạc Dao khuất phục .


Nhạc Dao rất sợ chết, tuy hiện tại cuộc sống của y vô cùng gian nan, nhưng y luôn tin tưởng vững chắc chỉ cần sống sót sẽ có hy vọng.


Y yêu mến cái nơi phồn hoa này, mặc dù có rất nhiều thứ bị bóp méo, nhưng đồng dạng cũng có rất nhiều thứ tốt đẹp vẫn còn tồn tại, cho nên y một mực lạc quan mà sống, mặc dù hiện tại gặp phải cơn ác mộng sắp bị cưỡng gian, y cũng vẫn lựa chọn chịu khuất nhục để được sống. Kỳ thật đây chính là sự lựa chọn của đại đa số người, hoặc bị cưỡng gian hoặc bị giết chết, 9/10 người sẽ chọn vế phía trước a.


Chỗ ở của Nhạc Dao rất nhỏ, chỉ có hơn bốn mươi mét vuông, đó là tài sản duy nhất cha mẹ lưu cho y trước khi qua đời, tuy nhiên chẳng khác gì so với mấy nhà khác ở cái khu nghèo nàn này, nhưng cũng may là nhà của y ở trên lầu (ý là em nó ở trong cái một căn hộ chung cư lụp sụp a), có thể che gió che mưa, có thể làm cho y có cuộc sống vô ưu vô lự tại căn nhà nhỏ như ốc sên này.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét