Âm Mưu
Những ngày kế tiếp Khoa Đặc không ngừng vượt qua những huấn luyện gian khổ, trừ bỏ tắm rửa, áo giáp trên người vẫn không rời khỏi người. Mỗi ngày đều luyện đến cả người thoát lực mới thôi, tái phao một dũng dược thủy được phối chế đặc biệt, trải qua quá trình ngâm dược thủy, không những khôi phục mỏi mệt, chữa trị vết thương, hơn nữa ngồi trong đó tu luyện chân khí hiệu quả so với ngồi bên ngoài tốt hơn. Ngắn ngủn một tháng, hắn liền cảm giác được trên người tràn ngập lực lượng, loại cảm giác này thật tốt, Tử Dương tâm pháp đã đột phá đến tầng thứ hai, theo điện hạ sở giảng đã có thực lực tương đương với trung cấp kiếm sĩ, hắn lại càng chú tâm đầu nhập không ngừng bên trong huấn luyện.
Long Ngự Thiên ba người công việc lu bù lên, một là Thanh Phong xan quán chuẩn bị khai trương, một là Duy Khẳng đế quốc Nhị hoàng tử Kiệt Mỗ đã đã đến cảnh nội của Long Đằng đế quốc, phải cử người giám sát, một đường an bài quan viên tiếp đãi an toàn, xử lý các loại tình báo tư liệu, vội đắc mấy người xoay vòng.
Duy Khẳng đế quốc cùng thú nhân bộ tộc giao giới. Đại bộ phận thú nhân này trời sinh cậy mạnh, nhưng lại sinh hoạt tại khu vực Tây Bắc cằn cỗi, tài nguyên thập phần thiếu thốn, thú nhân dã man thường xuyên dựa vào cướp đoạt để duy trì sinh tồn, Duy Khẳng đế quốc trở thành mục tiêu trực tiếp của bọn họ. Trải qua trường kì cùng thú nhân đối kháng, Duy Khẳng đế quốc trở thành nơi luyện võ thành phong trào, có thể nói thực lực mạnh mẻ, cùng Long Đằng đế quốc bị ngăn cách bởi Tây Mỗ vương quốc cùng hỗn loạn khu vực. Mà Long Đằng đế quốc nằm ở phía nam, khí hậu thích hợp, lượng mưa dồi dào, đại quốc chuyên về sản xuất lương thực. Bởi vậy rất khó nói ý đồ chân thật củaDuy Khẳng đế quốc khi tới nơi này.
Long Nguyệt Thanh không thể giúp gì, trừ bỏ giám sát chỉ điểm Khoa Đặc tu luyện, mỗi ngày cấp ma thú noãn uy chân nguyên tiện đề cao lực khống chế chân nguyên, nhớ tới mình từng nghĩ muốn vì xan quán khai một ít thủy tửu. Trước mắt, trên đại lục có hai loại thủy tửu tối được hoan nghênh, một loại Bách Quả tửu do tinh linh sản xuất, cần thu thập trăm loại quả mới sản xuất thành, số lượng ít, giá cả đắc đỏ, chỉ có thượng tầng xã hội mới có thể nhìn thấy. Một loại là Lai Mỗ tửu, không bằng Bách Quả tửu, nhưng thắng ở số lượng, giá cả cũng thích hợp rất nhiều, hơn nữa rất được người lùn ưa thích. Long Nguyệt Thanh đều kiến thức quá, Bách Quả tửu thắng ở nguyên liệu, nhưng hai phương pháp nhưỡng (ủ) đều thực thô sơ.
Vì vậy Long Nguyệt Thanh thiết kế công cụ cần để nhưỡng ra thủy tửu giao cho Ảnh Nhất kiếm người đi làm, phái Long Hành thu mua những nguyên liệu cần thiết để nhưỡng tửu, tham khảo phương pháp nhưỡng tửu của Hoa Hạ. Bận rộn một tháng, dưới sự trợ giúp của Long Hành cùng bà bà, bước đầu nhưỡng ra Bạch tửu dùng lương thực nhưỡng ra cùng Quả tửu dùng hoa quả nhưỡng ra, loại trước có nồng độ cao, loại sau kém hơn, lại sử dụng danh “Thanh Phong”, trực tiếp gọi là Thanh Phong Bạch tửu cùng Thanh Phong Quả tửu.
Mãi đến khi trong viện tử tràn ngập một cỗ nồng đậm tửu hương, ba người Long Ngự Thiên mới hiểu được Long Nguyệt Thanh mấy người trong khoảng thời gian này làm cái gì, theo tửu hương có thể biết được là hảo tửu. Ba người nhanh chóng đi đến chỗ của Long Nguyệt Thanh, liền thấy Long Hành vẻ mặt say mê bưng một cái bát, Ngải Địch cũng vui rạo rực uống thứ gì đó.
Long Nguyệt Thanh nhìn đến bọn họ liền biết là bị tửu hương hấp dẫn mà đến đây “Phụ hoàng, hai vị thúc thúc, các ngươi đến đây, nhìn xem thành quả của chúng ta trong thời gian này đi.”
Long Hành cho bọn hắn mỗi người hai bát, một bát trong suốt thấy đáy, một bát có màu hồng rất nhạt.
“Hảo, hảo, tửu vị tinh khiết và có hương vị nồng hậu, đủ kích thích, so với Lai Mỗ tửu lợi hại hơn.”
“Này rượu không thể so Bách Quả tửu kém a, hảo uống.”
“Đủ mạnh.”
Mấy người không được tán thưởng, mấy người hảo tửu đều vui sướng nhiệt liệt nhìn Long Nguyệt Thanh, biết này rượu khẳng định là do Long Nguyệt Thanh nhưỡng, về sau không lo không có rượu uống .
“Phụ hoàng, hai vị thúc thúc, ta đây là vì Thanh Phong xan quán nhưỡng, các ngươi không cần như vậy nhìn thấy ta, về sau đều được uống.” Long Nguyệt Thanh bị nhìn đến không được tự nhiên vội vàng giải thích.
Long Ngự Thiên ha hả cười, kéo qua Long Nguyệt Thanh nhu nhu nhuyễn phát (tóc mềm) của y nói: “Không có biện pháp a, là tay nghề của Thanh nhi thật hảo a, chúng ta khống chế không được hấp dẫn a.” Hai người còn lại liên tục gật đầu đồng ý, bọn họ đã quen với việc luôn bị lôi vào trong cuộc.
Long Nguyệt Thanh bĩu môi nghĩ thầm kiếp trước phụ thân thường xuyên bị mẫu thân nói thành là tửu quỷ, hiện tại khen ngược, này mấy người xem ra cũng có xú thế phát triển như vậy đi (ý bé nói là sẽ có một đám tửu quỷ a), có phải hay không không nên nhưỡng tửu này a.
Lý Nguyên Triết mị mắt hồ ly say mê địa hét lên, trên tay là Quả tửu “Thật không sai a, vị vô cùng tốt, này rượu vượt xa các loại tửu bên ngoài, khẳng định hội nổi tiếng cả đại lục, tháng sau xan quán khai trương vừa lúc cung ứng.”
“Phụ hoàng, hoàng tử kia khi nào thì đến a? Thực phiền toái sao?” Long Nguyệt Thanh biết bọn họ đang bận rộn việc gì, hắn thực tin tưởng năng lực của phụ hoàng cùng hai vị thúc thúc, vẫn là không tự chủ được hội lo lắng.
“Yên tâm, hiện tại đều ở trong sự khống chế của chúng ta. Nhị hoàng tử là người có tính cách tàn bạo, lòng dạ hẹp hòi, bất quá mới hai mươi bảy tuổi thực lực đã muốn đạt tới Kiếm Sư, bởi vậy rất được Duy Khẳng hoàng đế yêu thích, hắn cùng Ni Lạp giống nhau háo sắc, này hai người ở Áo Đặc ma khí học viện đều ngưu tầm ngưu, mã tầm mã, không biết hai người đã lén đạt thành hiệp nghị gì, bất quá Duy Khẳng thực lực tuy rằng rất mạnh, phụ hoàng cai quản Long Đằng cũng không kém a, vừa lúc có thể mượn tay bọn họ loại bỏ một ít sâu hại của quốc gia.”
Long Nguyệt Thanh nghe Long Ngự Thiên lời nói đầy khí phách, nhìn thấy ánh mắt đầy tự tin của hắn nở nụ cười, phụ hoàng ở Long Đằng uy vọng rất cao, bọn họ đều là một đường đi theo phụ hoàng thành lập Long Đằng, hơn nữa chính mình cũng có thể trợ giúp phụ hoàng a, sẽ không tái giống như lúc trước như vậy bất lực, cái gì cũng không giúp được.
Mà ở trong một mật thất mà bọn họ không biết ngồi hai vị nam tử, một vị rõ ràng là Ni Lạp Đế Mỗ mà Long Nguyệt Thanh ở trên đường nhìn thấy, một vị khác cao lớn uy mãnh, chính là song mâu thỉnh thoảng hiện lên ánh mắt âm độc thị huyết, vừa thấy khẳng định là người âm hiểm ngoan độc.
“Ni Lạp, ngươi như thế nào hôm nay mới đến, ta chính là đến Long Đằng đã được vài ngày a, không phải nói lần này là do ngươi tới tiếp đón sao?” Nam tử cao lớn hướng về phía Ni Lạp bất mãn nói.
“Kiệt Mỗ điện hạ, ta trong khoảng thời gian này chính là một mực cho người đi chọn mỹ nhân, còn không phải là muốn nhanh chóng đưa tới cho ngươi” Ni Lạp trên mặt mãn tươi cười, hiển nhiên người đối diện đúng là Duy Khẳng Nhị hoàng tử Kiệt Mỗ Duy Khẳng “Đều là cực phẩm a, đáng tiếc thiếu một cái.”
“Ha ha, ta thích nhất mỹ nhân của Long Đằng các ngươi a, tế da nộn thịt, như thế nào thiếu một cái? Còn có ai có thể làm khó dễ ngươi sao?” Kiệt Mỗ nghi hoặc nói, hắn trong lòng thực tế rất khinh thường Ni Lạp, toàn dựa vào đại lượng kim tệ của lão tử để đầu nhập, triệu tập mới tiến vào ma đạo sĩ, cũng rất thích nịnh hót mình, nhưng hắn còn có chỗ dùng được.
“Ta đoạn thời gian trước nhìn thấy phế vật của nhà ta, sách sách, hiện tại ngẫm lại đều cảm thấy được thật sự là cực phẩm a, bộ dạng cùng nương hắn giống nhau mĩ, làn da so với nữ tử còn trắng mịn hơn.” Ni Lạp nhớ tới tình hình ngày ấy, lại lắc lắc đầu “Ai, đáng tiếc đã muộn một bước, ngày ấy ta đang muốn đem hắn mang về phủ, ai ngờ gặp phải thân tín bên cạnh bệ hạ, nói là Lục hoàng tử nhìn trúng muốn mang đi.” Tuy nói lão cha muốn hắn hiện tại không cần đi trêu chọc, khả mắt thấy mỹ nhân chạy thoát, hắn vẫn là không cam tâm.
“Nga? Chính là vị hoàng tử Long Ngự Thiên mới mang về? Nghe nói thực được sủng ái đi, ngươi có gặp qua không?” Hắn cũng nghe đến tin đồn này, nhưng không rõ chi tiết.
“Chưa thấy qua, bất quá lão cha của ta cũng không để ý, nghe nói không có bản lãnh, phỏng chừng so với phế vật của nhà ta tốt hơn một chút.” Ni Lạp chớp mắt lại khặc khặc nụ cười dâm đãng nói “Ta nghe được có người nói Lục hoàng tử tuổi tuy nhỏ khả bộ dạng cực kỳ xinh đẹp, hơn nữa là hiếm thấy hắc phát hắc mâu, cho nên bệ hạ mới không cho y lộ diện.”
“Thật sự? Ta đây thật có hứng thú muốn nhìn một cái.” Một tay vuốt cằm không biết đang đánh chủ ý gì “Long Ngự Thiên cũng là cái đại mỹ nhân đi, hắc hắc.”
Ni Lạp nhớ tới chính sự mà lão cha đã giao đãi, vội nói “Lão cha lần này bảo ta tới hỏi ngươi chuyện tình đã bàn thảo lần trước như thế nào rồi? Phụ hoàng ngươi có đồng ý không?” Đây là nhiệm vụ chính mà lão cha giao cho hắn, hắn cũng không dám qua loa, Đế Mỗ gia là thành long hày thành trùng đều dựa vào người này .
Kiệt Mỗ liếc mắt một cái nhìn bộ dáng khẩn trương của hắn, nghĩ thầm vẫn là kẻ bất lực, hiện tại nhìn ngươi còn dùng được “Yên tâm, phụ hoàng được ta phân tích lúc sau đã đồng ý, này là phần phác thảo của hiệp nghị ngươi mang về cho lão cha ngươi xem, nếu đồng ý chúng ta liền theo kế hoạch làm việc.”
Ni Lạp thận trọng tiếp nhận, thu vào không gian giới chỉ mới yên lòng “Ta sẽ đưa cho lão cha, tốt lắm, chính sự xong xuôi, chúng ta vẫn nên thả lỏng thả lỏng, đi xem mỹ nhân mà ta đưa đên cho ngươi đi.” Vẻ mặt đầy dâm đãng.
“Ha ha, chúng ta mau đi a.”
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét