Trong thế giới rộng lớn này
Chúng ta gặp nhau và yêu nhau...
Đó... chính là định mệnh
Và khi... chúng ta chia tay nhau
Đó... cũng là định mệnh
Định mệnh của anh và em...



Ta đã trở lại *tung hoa* *đốt pháo* *lắc mông* ka ka ka ^0^

Thứ Sáu, 21 tháng 9, 2012

Tiêu Diêu Thiên Địa Du - Chương 19



Ma Sủng 

Long Ngự Thiên sau khi thấy Khoa Đặc rời khỏi liền đi đến: “Thanh nhi, đều xử lý tốt?”


Long Nguyệt Thanh gật đầu “Ân, ngày mai ta bắt đầu dạy hắn võ công tâm pháp, tiên thiên của hắn tốt lắm, thực thích hợp. Phụ hoàng, ta biết phụ hoàng về sau hội đối phó tả tướng Ngải Khẳng, đến lúc đó Ni Lạp cùng mẫu thân của hắn có thể giao cho Khoa Đặc một mình đối phó, làm cho chính hắn báo thù được không?”


Long Ngự Thiên trìu mến địa điểm điểm chóp mũi đáng yêu của y, cười nói “Thanh nhi lo lắng thực chu đáo, phụ hoàng đáp ứng ngươi, kia hai người đối với ta khởi không được nhiều tác dụng.” Thanh nhi của hắn là tốt nhất “Đúng rồi, Thanh nhi, ngươi hôm nay mua ba ma thú noãn như thế nào an bài? Kia con thánh thú lưu cho chính ngươi đi, thánh thú trưởng thành có thể đối phó kiếm thần cùng pháp thần.”


Ở Áo Đặc đại lục, một người muốn có được ma thú sủng vật, có hai biện pháp. Thứ nhất chính là trực tiếp tìm ma thú ký kết khế ước, ấu thú cùng ma thú trưởng thành đều có thể. Đối với ấu thú có điều dễ dàng hơn, một cái khế ước đơn giản chỉ cần một giọt huyết của chủ nhân là có thể hoàn thành. Nhưng ma thú trưởng thành, đặc biệt là ma thú cao cấp đã có trí tuệ phần lớn sẽ không cam nguyện làm sủng vật, chỉ cần một bên không đồng ý, khế ước sẽ không được thành lập. Đây là nguyên do khiến ma sủng cao giai có điều thưa thớt. Đương nhiên, ký kết với ma thú trung cấp so ra dễ dàng, nhưng đối đại đa số người không có nhiều trợ giúp, dù sao người ở Áo Đặc đại lục cả đời chỉ có thể ký kết một con ma sủng, ai cũng không nghĩ đem cơ hội lãng phí ở ma thú đối chính mình không có trợ giúp.


Biện pháp thứ hai chính là tìm được ma thú noãn, từ chủ nhân của sủng vật tự mình ấp ra. Bởi vì một bên là ma thú noãn, không cần lo lắng đến ý nguyện của ma thú, cho nên phương pháp này được nhiều người trên đại lục sử dụng, đặc biệt là các quý tộc có tiền có thế muốn có được ma thú sủng vật cao giai. Phương pháp này, việc ký kết khế ước chỉ cần một giọt huyết của chủ nhân, nhưng bởi vì thời điểm ấp ma thú noãn, ma thú noãn hội hấp thu một phần năng lượng của chủ nhân đích, nếu chủ nhân thực lực không đủ, đến lúc đó chẳng những ấp không ra sủng vật, ngay cả tánh mạng của mình cũng sẽ vứt bỏ.


Nhưng bởi vì ma thú thực lực vượt xa ma pháp sư cùng kiếm sĩ đồng cấp, bình thường ma sủng tối cao của pháp thần cùng kiếm thần cũng mới đạt tới bát cấp, cho nên có thể thấy được thánh thú noãn rất trân quý, muốn đích thân thu phục một con thánh thú chính là pháp thần cùng kiếm thần cũng không dễ dàng làm được.


Long Nguyệt Thanh lấy ra ba ma thú noãn, chỉ vào khối tử noãn nói: “Ta đối cái này cảm thấy hứng thú, bên trong tuy rằng sinh mệnh lực rất mỏng manh, dao động của nó cũng không vững vàng, khi cường khi nhược, thời điểm cường không thể so với con thánh thú nhược, nguyên nhân có thể là chịu thương tổn, ta muốn thử khôi phục nó, nếu không được ta có thể tái kiếm cái khác, công pháp của ta không hạn chế, phụ hoàng yên tâm đi, con này vẫn do phụ hoàng cầm đi, phụ hoàng còn không có ma sủng đâu.”


“Thật sự là ngươi xem thường phụ hoàng, phụ hoàng nếu muốn hội chính mình tự đi chinh phục một đầu ma thú.” Long Ngự Thiên trên người tản ra một cỗ tự tin cùng khí phách.


Long Nguyệt Thanh nhìn thấy phụ hoàng phát ra khí thế, y cũng không dám coi khinh đâu, phụ hoàng giống như trời sinh đế vương, quyết đoán của hắn, tự tin của hắn, khí phách của hắn làm cho người ta tin phục, đi theo, phụ hoàng có kiêu ngạo của chính mình, không cho phép chính mình yếu thế.


“Thanh nhi nào dám a, nếu phụ hoàng muốn, ta về sau bồi phụ hoàng cùng đi thu một đầu được không?”


Long Ngự Thiên nghe thế tối thư thái “Phụ hoàng đương nhiên mang ngươi cùng đi, ma thú rừng rậm ngươi so với ta rõ ràng hơn.”


“Kia con thánh thú noãn cấp phụ hoàng an bài đi, còn con bát cấp liền cấp Khoa Đặc đi, chờ khi hắn có thực lực tái ký kết khế ước.” 

----------------------------------------------------------------------------------

Vãn thượng (buổi tối) Long Nguyệt Thanh trở lại phòng mình, nhìn thấy ma thú noãn trong tay, có lẽ tiếp qua một đoạn thời gian nữa thực thành con tử noãn, y chính là nhất thời tò mò muốn biết là ma thú gì mới muốn thử cứu nó, không biết có thành công hay không. Bắt nó phủng ở trong tay, theo đan điền chậm rãi vận khởi một tia chân nguyên cực nhỏ, thật cẩn thận truyền vào. Chân nguyên của y vốn lấy tiên thiên nguyên khí trong mẫu thể làm cơ sở tu luyện mà thành, có chứa công năng chữa trị, chính là nghĩ đến điểm ấy y mới quyết định thử xem, nhưng là sinh mệnh lực của nó quá yếu, e không chịu được trùng kích.


Một bên cẩn thận khống chế chân nguyên đưa vào, một bên cẩn thận quan sát động tĩnh bên trong của ma thú noãn, sau một thời gian dài cũng chưa thấy phản ứng, ngay tại khi y muốn buông tha liền cảm nhận được một tia phản ứng cực nhỏ, nếu không phải một mực chú ý cũng không hội phát hiện, có một phần nhỏ chân nguyên bị hấp thu, xem ra còn có thể cứu. Y khống chế chân nguyên đưa vào mãi cho đến không thể hấp thu mới dừng lại, tuy không tốn nhiều chân nguyên nhưng lại cực kỳ hao tổn tâm lực, ngồi xuống khôi phục một chút, nhìn xem ma thú noãn, thấy có biến hóa, Long Nguyệt Thanh biết rồi từ từ sẽ được, về sau mỗi ngày nhiệm vụ hàng đầu chính là uy chân nguyên cho nó, xem như luyện tập khống chế chân nguyên đi.


Nghĩ nghĩ lại ở trong phòng bày bố tụ linh trận, đem ma thú noãn để vào trong đó, thiên địa linh khí đối nó sẽ có hiệu quả ôn dưỡng, nói không chừng hội ấp ra một đầu linh thú đi. 

----------------------------------------------------------------------------------

Sáng hôm sau, Long Nguyệt Thanh ở trong viện luyện tập vũ kỹ, Khoa Đặc đứng ở một bên chờ đợi. Long Ngự Thiên sau khi kết thúc đình nghị trở lại Long Hoa điện, phía sau đi theo Lý Nguyên Triết cùng Ôn Tư Đặc. Đợi cho Long Nguyệt Thanh thu công, mấy người cùng nhau dùng điểm tâm.


“Khoa Đặc, về sau theo chúng ta cùng một chỗ không cần quá câu thúc, chúng ta không có nhiều lắm quy củ, chỉ cần không đem chuyện trong điện để lộ.” Long Nguyệt Thanh thấy Khoa Đặc nhất thời không quen phân phó nói, chỉ có thể làm cho hắn chậm rãi thay đổi “Cái này là chúng ta ngày hôm qua đi dạo phố mua được một con bát cấp ma thú noãn, ngươi thu hảo chờ thêm đoạn thời gian tái ấp đi.”


Khoa Đặc hai tay kích động cẩn thận tiếp nhận ma thú noãn: “Điện hạ, này bát cấp ma thú đích thực cho ta sao? Tốn rất nhiều tiễn (tiền) đi.” Hắn biết một ít kiếm thánh pháp thánh ma sủng cũng chỉ có bát cấp, hiện tại điện hạ cư nhiên cho hắn. Long Hoa điện tuy rằng ở đế quốc là nơi tối quyền thế, nhưng hắn cảm giác được một chút cũng không giống với Đế Mỗ gia tộc.


“Ha ha, là Tiểu Thanh Thanh ánh mắt quá lợi hại , hắn chỉ dùng ba trăm kim tệ từ trong một đống ma thú noãn lấy ra ba con a.” Hắn hôm nay đặc biệt đến đây chính là nhìn xem ma thú noãn ngày hôm qua mua được ấp ra ma thú gì.


Khoa Đặc nghe được càng thêm bội phục điện hạ mà mình đi theo, điện hạ hiện tại tuy nhỏ, ngoài cung hắn có nghe qua đồn đãi, khả hắn hiện tại biết điện hạ không tầm thường, cùng bệ hạ giống nhau đều là người đứng trên đỉnh núi. Nhanh tay cẩn thận đem thú noãn thu hảo.


“Nguyên Triết, còn lại con thánh thú noãn ngươi cầm đi, Ôn Tư Đặc đã có ma sủng, chỉ thiếu ngươi , ngươi tuy là pháp thánh, nhưng là ma pháp sư thân thể chung quy không kịp kiếm thánh, có thể gia tăng thực lực của ngươi.” Long Ngự Thiên xuất ra thánh thú noãn, an nguy của huynh đệ hắn rất xem trọng, trong ba người Lý Nguyên Triết là người phòng ngự yếu nhất.


Lý Nguyên Triết lập tức kinh hỉ địa đứng lên kêu to “A, Ngự Thiên, thật sự? Ngươi đối ta thật tốt quá, ta rất kích động. Tiểu Thanh Thanh ngươi cũng tốt, thúc thúc có được thánh thú không bao giờ hội sợ người khi dễ, hừ, Ôn Tư Đặc, ngươi chờ, ta sẽ tìm ngươi quyết đấu.” Lý Nguyên Triết biết Long Ngự Thiên là trải qua thận trọng lo lắng mới làm ra quyết định này, làm bằng hữu không cần so đo nhiều, cảm kích càng không phải nói, bọn họ trong lúc đó đều hiểu được.


Ôn Tư Đặc cười khổ sờ sờ mũi mình, nghĩ thầm ta đây thì làm sao a, bình thường đều là ngươi khi dễ ta, chờ sau khi thánh thú của ngươi trưởng thành ta chỉ có chạy trốn.


“Nguyên Triết thúc thúc, mau, nhanh ấp ma thú noãn, nhìn xem là cái gì ma thú.”


Ở mọi người nhìn chăm chú hạ, Lý Nguyên Triết đem ma thú noãn đặt ở trên mặt đất, niệm một đoạn ma pháp chú ngữ, sau đó cắt ngón tay đặt trên ma thú noãn. Huyết trên gón tay chậm rãi dung nhập ma thú noãn, ngay sau đó là một trận rung động, trong ma thú noãn truyền đến một cỗ hấp lực. Lý Nguyên Triết lập tức vận chuyển tinh thần lực của mình, mặc cho ma thú noãn hấp thu. Cả quá trình tuy rằng ngắn ngủi, nhưng nhìn đến sắc mặt tái nhợt của Lý Nguyên Triết hiển nhiên là tiêu hao không ít tinh thần lực của hắn.


Mọi người nhìn chằm chằm ma thú noãn, trong lòng đều tò mò, tất cả muốn nhìn một chút, này chính là cái gì ma thú, thánh thú cũng không dễ dàng nhìn thấy, cho dù là ấu thú. Chỉ thấy ma thú noãn đầu tiên là hồng quang chợt lóe, mọi người biết đó là dấu hiệu thành lập khế ước với ma thú. Lập tức, mọi người thấy trên ma thú noãn bắt đầu xuất hiện một vết rạn rất nhỏ, sau đó vết rạn đuổi dần tản ra che kín cả ma thú noãn. Tiếp theo”Ba” một tiếng vỏ ngoài hoàn toàn chia làm hai nửa, một cái đầu tiểu thú chui ra “Đây là Quang Minh hổ? Không đúng, trên lưng còn có hai cái bứu thịt, là Quang Minh dực hổ, thật tốt quá.” Lý Nguyên Triết hưng phấn kêu lên.


Tiểu tử kia cả người ướt sũng, bán híp mắt, trong nháy mắt liền đem hai nửa vỏ ngoài nuốt vào bụng, theo sau cả thân thể bắt đầu trướng đại, thẳng đến ước chừng bằng hai nắm tay mới ngừng lại, trên lưng bướu thịt cũng không thấy, bộ lông sạch sẽ, cả người tuyết trắng, rất là xinh đẹp đáng yêu. Nó cũng không sợ người, ánh mắt quay tròn dạo qua một vòng, tò mò đánh giá một phen, thẳng đến thời điểm nhìn thấy Lý Nguyên Triết, mới lộ ra một loại vẻ mặt không muốn xa rời, lắc lư cất bước đi đến bên người Lý Nguyên Triết, Lý Nguyên Triết nhanh chóng bắt nó ôm đến, tiểu thú cư nhiên ngáp một cái cọ cọ trong ngực Lý Nguyên Triết tìm vị trí thoải mái nằm xuống. Lý Nguyên Triết khả vui vẻ, cười đến miệng đều không khép lại được.


Long Nguyệt Thanh dù sao cũng là tâm tính hài tử, nhìn thấy tiểu thú đáng yêu phi thường thích: “Phụ hoàng, nó rất đáng yêu, ta rất thích.” Còn tiến lên sờ sờ đầu tiểu lão hổ, tiểu lão hổ cư nhiên cũng không phản kháng, còn thoải mái mà híp mắt hưởng thụ, làm cho Long Nguyệt Thanh càng thêm muốn ấp ra con ma thú noãn kia cho bản thân, ảo tưởng ra bộ dáng của nó.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét