Trong thế giới rộng lớn này
Chúng ta gặp nhau và yêu nhau...
Đó... chính là định mệnh
Và khi... chúng ta chia tay nhau
Đó... cũng là định mệnh
Định mệnh của anh và em...



Ta đã trở lại *tung hoa* *đốt pháo* *lắc mông* ka ka ka ^0^

Thứ Hai, 15 tháng 10, 2012

Khổ Đinh Trà - Chương 3(1)



Quả nhiên, hắn đoán đều không sai, lúc nhìn thấy khuôn mặt Nhạc Dao sưng lên cùng vết máu bên khóe miệng, lửa giận cùng sát khí lập tức thức tỉnh, hắn thậm chí không lo lắng đến thế lực sau lưng cái gã gọi là Hổ ca kia, trực tiếp lấy đi hơn nửa cái mạng của gã.


Đúng vậy, hắn cũng không có đánh chết gã Hổ ca kia, động người của hắn lại còn muốn chết, sự việc nào có dễ dàng như vậy, hắn chỉ là đem mệnh căn tử (cái đó đó =.=) của đối phương phế đi, thuận tiện đánh gãy vài chục cái xương cốt trên người của gã mà thôi.



Từ điểm này cho thấy, Giang Duệ rất kiêu ngạo, thậm chí có thể nói, thật sự là quá kiêu ngạo .


Nhưng hắn cho là hắn có tư cách kiêu ngạo, Chu Vệ và Chu Hiểu cùng hắn tham gia trại huấn luyện địa ngục tính là cái gì? Tại trại địa ngục đó hắn thế nhưng sinh tồn sống sót trở ra. Đó thật sự nơi huấn luyện như địa ngục a, lúc trước cùng tham gia với hai mươi gã bộ đội đặc chủng vĩ đại đã xuất ngũ, nhưng mà cuối cùng tính thêm hắn, cũng chỉ có ba người còn sống (tổng cộng là có bốn em sống sót chui ra khỏi cái trại đó a).


Giang Duệ cùng Chu Vệ, Chu Hiểu, Lâm Hàng (đây là bốn em nói trên) không giống nhau, hắn từ nhỏ đối những chương trình học về văn học, kinh tế đều không cảm thấy hứng thú, hắn thờ phụng chính là chân lý cường quyền, hắn càng chán ghét nhất cử nhất động của mình đều bị khống chế trong tay người nhà, bởi vậy hắn từ nhỏ đã rất phản nghịch.


Hơn nữa Giang Duệ xuất thân phú quý, phía dưới toàn bộ đều là nô bộc thấp kém, dưỡng tính cách của hắn thành không có quan niệm về thị phi đạo đức, cả cha của hắn cũng đã từng nói qua, đứa con trai này máu toàn thân đều lãnh .


Chính bởi vì như thế, Giang Duệ từ lúc còn nhỏ rất thích cùng người nhà đối nghịch, bọn họ càng muốn hắn làm cái gì, hắn liền hết lần này tới lần khác không chịu làm theo.


Như lần huấn luyện sinh tồn tại trại địa ngục, vốn Giang lão gia tử an bài hắn và Chu gia huynh đệ cùng với Lâm Hàng tham gia đặc chủng huấn luyện cùng một chỗ, nhưng Giang Duệ nửa đường ném lại bạn bè, một mình chạy tới tham gia trại huấn luyện địa ngục càng thêm tàn khốc. Có thể nói, hắn không quan tâm sinh tử, hoặc hắn cho là mình không có khả năng chết, hắn chỉ là muốn chống đối lại mệnh lệnh của Giang lão gia tử.


Một đứa trẻ như vậy, lẽ ra đã sớm bị người cầm quyền tối nhất của Giang Thị gia tộc - Giang lão gia tử loại khỏi danh sách người nối nghiệp, mà ngay cả cha mẹ Giang Duệ đều đối với đứa con của mình không có ôm bất kỳ hy vọng nào.


Nhưng mà ai cũng không biết vì cái gì, gần đây lão gia tử tuyệt đối cường thế, không dễ dàng tha thứ cho bất luận kẻ nào vi phạm mệnh lệnh mình lại cứ nhiên chỉ định Giang Duệ là người nối nghiệp. Cho dù một lần lại một lần bị hắn ngỗ nghịch, quyết định này lại thủy chung chưa từng thay đổi.


Từ điểm này, có thể lý giải vì cái gì Giang Duệ lại có thể làm ra nhiều chuyện tình vô sỉ lãnh khốc đến như vậy, cũng có thể lý giải hắn tại sao lại kiêu ngạo như vậy.


Cho dù đối với cả thành phố H mà nói, người như Giang Duệ là người vô cùng cường đại, hắn có đầy đủ tư cách kiêu ngạo, huống chi còn có vệ sĩ của hắn âm thầm bảo vệ, bọn họ có thể không xem vào chuyện người khác cùng Giang Duệ đánh nhau, nhưng là tuyệt đối không thể làm cho người khác đối an toàn, tánh mạng của Giang Duệ cấu thành uy hiếp. Giang Duệ cũng biết sự tồn tại của những người này, cho nên hắn càng kiêu ngạo là điều hiển nhiên.


Nhưng dù cái gã Hổ ca bị hắn đánh thê thảm như vậy, hắn thế nhưng vẫn là chưa hết giận, vừa nghĩ tới Nhạc Dao có khả năng bị người khác nhúng chàm, trong nội tâm cũng rất không thoải mái, thậm chí là phẫn nộ, hận không thể đem Nhạc Dao ném vào nước sôi, chà lau làn da đã bị người khác vuốt ve của y.


Giang Duệ đương nhiên không thừa nhận mình là bởi vì yêu mến Nhạc Dao, mới có thể đối với y nổi lên dục vọng độc chiếm, hắn chỉ là chán ghét người khác động đến đồ của hắn, cái này cũng là một trong những tính cách của hắn. Từ nhỏ đã là như vậy, đồ đạc của hắn, nếu không thích, thà rằng đập nát hoặc xé rách ném vào trong thùng rác, cũng quyết không chia xẻ với những anh chị em khác.


Mà Nhạc Dao cũng chính bởi vì hiểu được ý nghĩ trong lòng của hắn, mới có thể sợ hãi như vậy. Thân thể y khẽ run, chậm rãi lui về sau, một bên lắp bắp giải thích: “Hôm nay... hôm nay ta đi nhà vệ sinh, bị... bị người kia thấy được, ta... ta trước kia đều là ngồi sau Piano, lại thêm ngọn đèn hôn ám, cho nên... cho nên không ai... huống chi, kỳ thật... người yêu thích nam nhân cũng không giống trong tưng tượng của ngươi nhiều như vậy a.”


Nói đến đây, Nhạc Dao nhịn không được ủy khuất trừng mắt nhìn Giang Duệ, nghĩ thầm ta gặp ngươi còn chưa đủ xui xẻo hay sao? Nào có người như ngươi ăn cơm dẻo ăn đến hùng hồn như vậy a? Hôm nay ta bị người khi dễ, đúng, ngươi là thay ta báo thù, chính là ngươi xem bộ dáng hiện tại của ngươi, giống như là hận không thể đem ta ném vào trong nồi nấu đi, ta... ta mới bị kinh hãi, hiện tại mặt còn khá đau nhức a.


Một bụng ủy khuất cũng không dám nói ra, nước mắt trong đôi mắt to tròn của Nhạc Dao đảo a đảo, chậm rãi rũ xuống tầm mắt nhìn mũi chân của mình, liền giống như con cừu nhỏ đang chờ đợi chủ nhân mần thịt (nguyên văn là từ ‘giết’, nhưng ta thấy để như vậy hay hơn, sori…).


Giang Duệ cũng không biết tại sao, vừa mới còn đằng đằng sát khí, ý nghĩ hung ác, đột nhiên liền biến mất. Cùng lúc đó, bụng dưới cũng tựa hồ xiết chặt (=.=), hắn đứng lên, đi đến trước người Nhạc Dao, nâng cằm y lên, tức giận hỏi: “Lời ngươi nói chính là sự thật? Thật không có bị người khác chạm qua thân thể của ngươi? Vậy còn gã tử trư mậy vừa rồi thì sao?”


“Hắn... hắn chỉ là cách quần áo...” Nhạc Dao trong nội tâm thở dài một hơi. Biết rõ Giang Duệ đã buông tha mình, y cảm giác mình thật sự rất khổ ni, bị người cường bạo cướp bóc, còn phải nhìn sắc mặt của tên côn đồ này để sống a, y làm người làm được đến như vậy, chỉ nghĩ giãy dụa để sống sót, chính y đều cảm thấy thẹn a.


“Ân.” Giang Duệ cẩn thận hồi tưởng một chút, đích xác, lúc mình quật ngã tên tử trư mập kia, Nhạc Dao mặc dù là quần áo mất trật tự, nhưng cúc áo không có bị cởi ra. Lại cúi đầu nhìn quần áo của Nhạc Dao, tuy đã nhăn không ra bộ dáng, nhưng xác thực là đầy đủ .


Bên khóe miệng tràn ra một vòng tiếu dung, hắn vươn tay nhẹ nhàng vuốt ve cái cằm cùng cái cổ duyên dáng của Nhạc Dao: “Nghe kỹ, không thể có lần sau, ngươi nếu để cho người khác nhúng chàm, ta chẳng những giết người kia, ngươi cũng không thoát khỏi trừng phạt.” Vừa dứt lời, hắn đột nhiên đem Nhạc Dao áp lên tường, cúi người hôn thật sâu.

------------------------------------------

p/s: hôn... ô ô ô... cuối cùng hai bé cũng có nụ hôn đầu tiên *tung hoa*, ai thắc mắc gì với lời này của ta thì đợi phần sau ta hạ hồi phân giải nga~ ^^
Còn một phần nữa, nhưng lát ta sẽ post sau, giờ ta đi ăn cơm đây, đói muốn rã rột a ô ô ô...


2 nhận xét:

  1. Trả lời
    1. Đúng nha, sau mấy ngày hai bé leo lên giường lăn qua lăn lại cuối cùng cũng đã có cái first kiss đầu tiên a ke ke ke

      Xóa