Trong thế giới rộng lớn này
Chúng ta gặp nhau và yêu nhau...
Đó... chính là định mệnh
Và khi... chúng ta chia tay nhau
Đó... cũng là định mệnh
Định mệnh của anh và em...



Ta đã trở lại *tung hoa* *đốt pháo* *lắc mông* ka ka ka ^0^

Thứ Hai, 15 tháng 10, 2012

Khổ Đinh Trà - Chương 3(2)



Hai người ở chung hơn một tháng, chưa từng có hôn môi qua. Cái hôn này, chẳng những là nụ hôn đầu tiên của Nhạc Dao, đồng thời cũng là nụ hôn đầu tiên của Giang Duệ. Tuy điều này nghe ra rất làm cho người ta khó có thể tin, nhưng Giang Duệ đối với những người tình trước kia chỉ là đơn thuần tiết dục, chưa từng có hôn qua ai. Trong mắt hắn, đem đầu lưỡi vói vào trong miệng đối phương mà quấy, là một việc rất dơ bẩn, hắn không rõ tại sao người ta lại thích hôn môi a (cái ý nghĩ của em nó thật…).


Nhưng hôm nay, chứng kiến trên khuôn mặt sưng vù của Nhạc Dao in năm ngón tay, còn có vết máu tuy đã được lau đi, nhưng mà vết rách vẫn còn nơi khóe môi, cùng với đôi mắt to trong suốt tràn ngập lệ quang, không biết vì cái gì, hắn chính là muốn hôn Nhạc Dao, có một chút ảo tưởng, tự hồ chỉ muốn hôn y, đem hết thảy dấu vết bị thương tổn theo nụ hôn của mình biến mất.



Hai người đều chưa từng có kinh nghiệm hôn môi, thực tế Giang Duệ lại là tên gia hỏa thích xâm chiếm, cho nên cũng không cần ảo tưởng nụ hôn này sẽ có cỡ nào lãng mạn ngọt ngào. Dù sao đợi hai người sau khi tách ra, bên khóe miệng của Nhạc Dao cũng xuất hiện tơ bạc khiên người mê hoặc, nhưng trong tơ bạc kia trộn lẫn một tia máu, là do miệng vết thương nơi khóe môi lại nứt ra rồi.


Giang Duệ một bả ôm lấy Nhạc Dao, muốn đi vào phòng ngủ, trong mắt của hắn bốc lên dục vọng khiến Nhạc Dao sợ hãi, vội vàng bắt lấy cánh tay của hắn, ngữ khí mang theo cầu khẩn nói: “Cầu ngươi... hôm nay bỏ qua cho ta đi, ta... ta thật không có tâm tư... huống chi mặt cũng rất đau nhức...”


Ô ô ô ô, thật sự là càng nghĩ càng buồn bực, Giang Duệ cái tên lưu manh này đều không có quan niệm về thẩm mỹ sao? hắn lúc trước vừa ý mình, còn có thể lý giải, dù sao mình bộ dạng đích thật là có chút âm nhu tuấn mỹ. Từ đó về sau hắn mỗi ngày cùng mình làm, cái này cũng có thể cho rằng tính dục của hắn cường. Nhưng là... nhưng là hiện tại đối mặt với khuôn mặt sưng phù giống bánh bao của mình, Nhạc Dao thật sự không cách nào minh bạch hắn rốt cuộc như thế nào lại cương lên.


Giang Duệ ngừng cước bộ, cúi đầu xuống nhìn kỹ khuôn mặt Nhạc Dao, sau đó ngẩng đầu đảo đảo hai con mắt, mới chậm rãi đem Nhạc Dao phóng tới mặt đất, ung dung nói: “Được, hôm nay xem tại phân thượng ngươi bị thương, ta bỏ qua cho ngươi.”


Nhạc Dao thật to thở dài một hơi, đây là Giang Duệ lần đầu tiên băn khoăn đến cảm thụ của y. Chỉ tiếc, không đợi y cao hứng xong, câu nói thứ hai của Giang Duệ vang lên: “Nhưng ngươi phải đáp ứng ta, sau đó ngươi phải tự nguyện làm đủ nguyên bộ cho ta.”


“Toàn bộ? Nguyên bộ?” Nhạc Dao thất thần , không biết Giang Duệ nói nguyên bộ là có ý gì.


“Thật đần a, chính là ngươi dùng cái miệng đằng trước hầu hạ ta, lại dùng cái miệng đằng sau hầu hạ ta. Đương nhiên, chúng ta phải nói rõ là ngươi phải tự nguyện a.” Giang Duệ kéo ra khóe miệng, hừ lạnh một tiếng nói: “Đều đã qua một tháng, mỗi lần cùng ngươi làm, bộ dạng của ngươi hoàn toàn là một bộ bị cường bạo, ta nhìn đều không có khẩu vị.”


Mặt của Nhạc Dao “Ba” một cái liền bị đốt đỏ. Y thật muốn nói ngươi vốn là cường bạo a. Còn ngán a, ngán thì ngươi cũng đừng có quấn quít lấy ta a. Nhưng là y không dám rống lên a (tội em nó =.=), chú ý nhìn nhìn Giang Duệ, đã thấy trong mắt đối phương chứa đựng nụ cười đắc ý, vừa nghĩ tới hắn nói đến tình cảnh khiến người cảm thấy khó xử, Nhạc Dao đầu như thế nào cũng đều không thông a.


“Uy, đáp ứng a, không đáp ứng ta hiện tại liền làm. Ngươi không biết nhẫn nại là một việc rất vất vả sao? Ta thay ngươi suy nghĩ, ngươi dù sao cũng phải trả lại một cái giá lớn a.” Giang Duệ thân thủ cởi bỏ áo sơmi của Nhạc Dao, trông thấy lồng ngực trắng mịn, thật muốn lập tức vứt đi lời nói vừa rồi a, dù sao trước tiên đem Nhạc Dao cấp cho mình rồi nói sau (ý ẻm là xơi trước ùi nói tiếp a).


Nhạc Dao thật sự là khóc không ra nước mắt, nghĩ thầm ngươi rốt cuộc có hay không có một chút lương tâm a, nói cứ như là ngươi rất vĩ đại a, còn thay ta suy nghĩ, ta phi, tên lưu manh vô sỉ.


Vừa nghĩ đến đây, liền thấy Giang Duệ đã nắm lấy hồng anh của y bắt đầu đùa bỡn. Rất hiển nhiên, nếu như mình không đáp ứng, hôm nay là khẳng định chạy không khỏi đi. Chính là trên mặt thật sự đau quá, trong nội tâm cũng thật sự rất khó chịu. Y sợ hãi khi mình bị Giang Duệ đặt lên giường, sẽ nghĩ tới tràng cảnh thiếu chút nữa bị Hổ ca cường bạo, nếu như vạn nhất khống chế không nổi thân thủ đánh người, cuối cùng người gặp vận xui là mình a.


“Hảo hảo, ta... ta đáp ứng ngươi.” Bất cứ giá nào , chỉ cần ác ma này hôm nay không làm y, y cái gì cũng đều đáp ứng. Y hiện tại cần nhất chính là dùng đá đắp lên mặt, mà không phải bị tên này đè xuống tiến hành vận động kịch liệt đầy lỗ mãng.


“Ân, được rồi.” Giang Duệ bộ dáng thoạt nhìn giống như lưu luyến không rời, bộ dạng hận không thể lập tức nuốt lời. Nhạc Dao sợ tới mức một cử động nhỏ cũng không dám làm.


Miệng tuy nói “Được rồi”, nhưng Giang Duệ qua nửa ngày mới thành công ép mình từ trên thân thể gầy yếu của Nhạc Dao thối lui.


Một lần nữa trở lại sofa, hắn cầm lấy điều khiển từ xa nói: “Trong tủ lạnh có kem, ngươi lấy ra chườm đi, hẳn là có thể tốt hơn đi (ẻm thật sang, lấy kem chườm mặt a =.=). Hay là, ngươi muốn ta hỗ trợ?”


Thời điểm nói xong câu cuối cùng, Giang Duệ lại thoáng cái đứng lên, trên mặt cũng lóe rất nụ cười quỷ dị, Nhạc Dao còn đang kỳ quái hắn tại sao lại có thể thân thiết quan tâm mình như vậy, nhưng vừa nhìn thấy nụ cười kia, liền minh bạch tên kia tuyệt đối không phải nổi lên đồng cảm mới có thể nói như vậy, rõ ràng là đang tính toán cái gì đó a.


“Không... không cần, cám ơn.” Nhạc Dao sợ tới mức bước nhanh vào phòng bếp, sợ muộn một bước, Giang Duệ sẽ cướp quyền tới hỗ trợ, thật không tốt, sợ nhất là hắn lại đưa ra yêu cầu giống vừa rồi a. Cái kia… làm nguyên bộ một lần đã muốn chết, như thế nào có thể để cho Giang Duệ lại có cơ hội lần thứ hai a.


Vì vậy ngày này buổi tối, mãi cho đến trước khi Nhạc Dao đi ngủ, Giang Duệ đều thập phần hứng thú với việc hỗ trợ y, tỷ như chườm đá, mua bữa ăn khuya, cuối cùng khi Nhạc Dao muốn ngủ, Giang Duệ lại đi tới nói ta giúp ngươi cởi quần áo a.


Các loại hành vi của hắn khiến Nhạc Dao sợ tới mức xém chút nữa khóc nấc, y đương nhiên biết rõ tâm tư của Giang Duệ chính là muốn cái gì, người này đơn giản là cảm thấy lần thứ đầu y tự nguyện động tác quá ít, cho nên muốn nhân cơ hội lần thứ hai.


(Ta không rõ câu này lắm, đại thể là em Duệ thấy trước khi đồng ý em Dao để em tự nguyện làm tình với mình mà mình chưa được hưởng cái gì nên nhân cơ hồi ăn tí đậu hũ a).


Nhưng mà Nhạc Dao không biết là ngoại trừ mục đích này, sở dĩ hắn như vậy quan tâm y cũng là bởi vì Giang Duệ chợt phát hiện Nhạc Dao lại có thể thấy rõ tâm tư của mình và bộ dáng y sợ hãi rất đáng yêu, rất thú vị a, cho nên hắn mới trêu chọc y ác liệt như vậy.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét