Trong thế giới rộng lớn này
Chúng ta gặp nhau và yêu nhau...
Đó... chính là định mệnh
Và khi... chúng ta chia tay nhau
Đó... cũng là định mệnh
Định mệnh của anh và em...



Ta đã trở lại *tung hoa* *đốt pháo* *lắc mông* ka ka ka ^0^

Thứ Sáu, 26 tháng 10, 2012

Tiêu Diêu Thiên Địa Du - Chương 29



Cung Biến

Long Nguyệt Thanh sau hai tháng tiêu thất rốt cục lại xuất hiện ở trước mặt mọi người, tất cả mọi người cảm thấy được quan hệ của y cùng bệ hạ càng thêm thân cận, xưa nay biết bệ hạ đối y sủng ái, cũng không cảm thấy được có cái gì không đúng, nếu Lý Nguyên Triết ở chỗ này, nhất định có thể hiểu được một chút gì đó.


Trong mọi người, Long Ngự Thiên là cao hứng nhất, cùng Thanh nhi có tiến triển, lại bắt đầu tìm hiểu công pháp của sư phụ, bị nó hấp dẫn, lộng thông hết thảy chỉ chờ Thanh nhi luyện hảo đan dược.


Vì thế Long Nguyệt Thanh cùng mọi người đánh cái tiếp đón, lại lui vào mật thất bắt đầu luyện đan. Đầu tiên là trúc cơ đan mọi người tối cần, còn phải chuẩn bị chút bồi nguyên đan gia cố căn nguyên, hồi nguyên đan nhanh chóng khôi phục chân nguyên lực, hồi xuân đan cần dùng cho chữa thương cùng với giải độc đan và một ít đan dược cơ bản, đan dược cao cấp cha nương kiếp trước thật ra lưu lại cho y một ít, y hiện tại cũng vô pháp luyện chế.


Do linh thức tương đối cường đại, y ở trong đám pháp quyết luyện đan luyện khí tuyển trạch Luyện Tâm Pháp, không cần dùng đỉnh lô (lò luyện đan), chỉ dụng tâm để luyện đan. Thanh lọc tất cả tài liệu cần để luyện trúc cơ đan, nhắm mắt lại trong đầu hồi tưởng lại toàn bộ quá trình cùng đan quyết sở cần. Tĩnh mở mắt, dùng tinh thạch bố trí hảo một tụ hỏa trận, phát ra tam vị chân hỏa, đem tài liệu ấn theo trình tự lần lượt đầu nhập thiên không. Kháp động đan quyết dung luyện tài liệu cũng loại bỏ tạp chất, toàn bộ chuyển hóa thành dịch thể. Lại kháp khởi đan quyết, dịch thể chia thành nhiều tiểu đoàn, đan dược thành hình. Cuối cùng thu đan, lấy ra bình ngọc tổng cộng thu hai mươi lạp trúc cơ đan. Tiếp theo lại luyện chế năm mươi lạp bồi nguyên đan, ba mươi lạp hồi nguyên đan, ba mươi lạp hồi xuân đan cùng năm mươi lạp giải độc đan, rốt cục kết thúc công việc, chân nguyên toàn thân cơ hồ không còn, vội vàng dùng một quả hồi nguyên đan hồi phục chân nguyên, phát hiện kim đan trong đan điền lại lớn hơn.


Nhớ tới, mình đạt tới Kim Đan kỳ còn chưa có pháp bảo. Từ trong nạp thiên giới tìm thấy một thanh thiên linh kiếm cha nướng lúc trước sở dùng, là trung phẩm linh khí. Một kiện hộ giáp là lăng huyễn giáp trung phẩm linh khí. Dù là y, hiện tại cũng không dùng được, lấy máu nhận chủ luyện hóa thu vào cơ thể. (trong Tu Chân Giới cấp bậc pháp bảo được chia thành: bảo khí, linh khí, đều phân thành: thượng, trung, hạ ba cấp bậc, tối cao là cao cấp linh khí )

----------------------------------------------------------------------------------

Khi Long Nguyệt Thanh đang ở trong mật thất luyện đan, Long Đằng đế quốc công việc lại lu bù lên.


Thần ân lịch tháng 10 năm 11959, Duy Khẳng đế quốc công bố Long Đằng cự tuyệt đề nghị “Kết giao hảo hữu” của Duy Khẳng, nhượng Duy Khẳng đế quốc bộ mặt đại thất (mất mặt a). Bởi vậy đế quốc quyết định xuất binh thảo phạt Long Đằng, vì Duy Khẳng đế quốc vãn hồi tôn nghiêm. Tháng 11 cùng năm, quân đội của Duy Khẳng đế quốc do nhị hoàng tử Kiệt Mỗ Duy Khẳng lãnh binh đi qua Tây Mỗ vương quốc, chạy đến phòng tuyến biên ải của Long Đằng đế quốc.


Hoàng đế của Long Đằng đế quốc Long Ngự Thiên nghe tin giận dữ, khiển trách Duy Khẳng đế quốc đánh gãy tôn nghiêm của Long Đằng đế quốc, đưa ra đủ loại yêu cầu không hợp lý. Hiện giờ lại đối Long Đằng trắng trợn xâm lược, Long Đằng đế quốc chắc chắn kiên quyết phản kích. Lệnh cho tổng Nguyên soái Ôn Tư Đặc dẫn hai đại quân Bạch Hổ cùng Thiễm Điện quân đoàn của Long Đằng đi đến tiền tuyến, bảo vệ Long Đằng. Rất nhiều dân chúng của Long Đằng đều tự giác vì hai đại quân đoàn hộ tống.


Tựa hồ hết thảy đều ở dựa theo kế hoạch của song phương mà tiến hành, nhưng ai mới là người chân chính thao túng sau màn, ai mới là người đạt thắng lợi cuối cùng?


Cuối tháng 12 cùng năm, Long Đằng hoàng cung tổ chức yến hội trong đại sảnh. Long Ngự Thiên nhân dịp sắp hết một năm, mở tiệc chiêu đãi các đại thần. Tam hoàng tử Long Nguyệt Minh mới tốt nghiệp Áo Đặc ma khí học viên cũng trở về, cùng tứ Hoàng Tử Long Nguyệt Tân cũng có mặt. Long Ngự Thiên nâng chén mở lời “Các vị ái khanh, dưới sự cố gắng của mọi người, Long Đằng đã từng bước đứng vững, tài lực của đế quốc đang ở đà tăng trưởng. Tướng sĩ của ta nơi tiền tuyến đang đổ máu hăng hái chiến đấu, chống lại sự xâm lược của Duy Khẳng, đến nay Duy Khẳng cũng chưa tiến thêm được bước nào. Vì cảm tạ ơn cố gắng của các vị ái khanh, vì tướng sĩ anh dũng của Long Đằng, chúng ta hãy cùng cộng ẩm một chén, các vị thỉnh!”


Các vị đại thần đều nâng chén “Bệ hạ thỉnh, tạ ơn bệ hạ.” Đều uống một hơi cạn sạch, các cung nữ lại bước lên hầu hạ rót đầy tửu bôi (chén rượu).


Chỉ nghe “Ba” một tiếng, có tiếng tửu bôi rơi xuống đất. Ngay sau đó có một người đứng lên cười ha ha, đúng là tả tướng Ngải Khẳng Đế Mỗ, rất nhiều người không rõ nên nhìn về phía hắn, vì cái gì dám ở trước mặt bệ hạ làm càn?


Long Ngự Thiên cúi đầu nhìn không ra biểu tình trên mặt “Tả tướng đây là ý gì? Hay là ngại rượu trong cung không hảo?”


Ngải Khẳng không còn bộ dạng cẩu thả như ngày thường, ngang nhiên ưỡn ngực, trong cơ thể phát ra một cỗ khí thế không nhỏ. Mọi người kinh hãi, kiếm thánh, này tả tướng ngày thường một bộ dạng mập mạp suy yếu nhưng lại đem tất cả mọi người cấp lừa, cư nhiên là cao thủ thâm tàng bất lộ. Cảm giác được yến hội hôm nay không tầm thường.


“Ha ha, rượu của hoàng cung lão phu như thế nào ghét bỏ. Lão phu thầm nghĩ thỉnh bệ hạ nhượng ra ngôi vị hoàng đế cấp Tam điện hạ, là tôn nhi Long Nguyệt Minh của ta, không biết bệ hạ có đồng ý hay không? Đến lúc đó rượu trong hoàng cung lão phu uống càng thống khoái a, ha ha.”


Long Ngự Thiên vẫn không ngẩng đầu, vừa vặn tỏa ra hàn khí, thanh âm lạnh như băng nói “Tả tướng đây là đang ép ta thoái vị sao? Ngươi cho rằng ta sẽ đồng ý sao? Các vị đại thần khả đồng ý với cách làm của ngươi?” Tiếp theo ngẩng đầu lạnh lùng quét một vòng đại sảnh.


Rất nhiều đại thần đều không nghĩ đến Ngải Khẳng cư nhiên phản loạn bức vua thoái vị, biết đây là lúc mình nên tuyển trạch chỗ dựa đúng đắng. Một bộ phận đại thần nhanh chóng đứng ở một bên Ngải Khẳng. Một bộ phận đại thần từ đời tổ tông đã nguyện trung thành với Long gia cùng Long Ngự Thiên chinh chiến, các đại thần sùng bái cùng kính nể Long Ngự Thiên không chút do dự lựa chọn đứng về phía Long Ngự. Ở giữa còn lại một tiểu bộ phận đại thần đang do dự, không biết nên như thế nào cho phải.


Tam hoàng tử Long Nguyệt Minh lập tức đi đến bên người của Ngải Khẳng, kêu một tiếng”Ngoại công” Lùi sang một bên. Tứ hoàng tử lãnh nhãn liếc hắn một cái rồi đi đến phía sau phụ hoàng, nghĩ thầm thật sự là vô tri, đi học ở Áo Đặc ma khí học viện nhiều năm như vậy vẫn không tiến bộ. Hắn từ trước đến nay không thèm để tâm đến vị Tam hoàng huynh này, cùng một tính cách với cữu cữu Ni Lạp, lại không biết được mình chỉ là một quân cờ trên tay tả tướng. Thật sự ngu xuẩn, dám phản bội phụ hoàng, đáng chết.


Long Ngự Thiên lãnh nhãn nhìn chằm chằm Long Nguyệt Minh nói “Nguyệt Minh cũng nghĩ muốn thay thế phụ hoàng sao? Muốn ngồi lên địa vị này? Ngươi có năng lực ngồi lên nó sao?” Xem ở phân lượng là nhi tử của mình nên cho hắn một cơ hội cuối cùng.


Hoàng phi Lạp Phu Đế Mỗ chẳng biết từ nơi nào toát ra giành trước thét chói tai nói “Ngươi khi nào đem Minh nhi để vào mắt? Ngươi chỉ biết sủng ái tạp chủng không biết từ đâu thoát ra kia, Minh nhi như thế nào lại kém thứ tạp chủng kia?”


Long Ngự Thiên nghe được thanh âm chói tai kia liền nhíu nhíu mày. Như thế nói xấu Thanh nhi, trong lòng sớm đem nàng phán tử hình. Trên mặt vẫn là đang đợi Long Nguyệt Minh trả lời.


Long Nguyệt Minh từ trước đến nay luôn sợ phụ hoàng lãnh khốc vô tình của hắn, từ nhỏ cũng không dám tiếp cận, lúc này nhìn đến ánh mắt lạnh như băng kia trong lòng cũng nhịn không được run lên. Hết nghĩ lại tưởng tượng, hắn biết rõ kế hoạch cùng an bài của ngoại công, cảm thấy được sẽ không xảy ra vạn nhất. Chỉ cần qua hôm nay, hắn chính là Long Đằng hoàng đế, có thể muốn làm gì thì làm, không bao giờ sợ phụ hoàng nữa. Vì thế ưỡn ngực thêm can đảm nói “Đúng, phụ hoàng, thực xin lỗi, nhưng là Nguyệt Minh rất muốn ngồi lên vị trí kia.” Ánh mắt vẫn là tránh né không dám cùng phụ hoàng hắn đối diện.


“Không nghĩ tới Long gia chúng ta cư nhiên có tôn tử như vậy, thử nghĩ cha nương cũng sẽ không trách tội ta, nhi tử như thế không có cũng được.” Lãng phí một cái cơ hội cuối cùng a.


“Ha ha, Minh nhi ngày mai chính là hoàng đế của Long Đằng, ta chính là hoàng thái hậu của Long Đằng, ha ha. . .”


Long Ngự Thiên che dấu miệt thị trong mắt, tầm mắt lại chuyển hướng hữu tướng Lý Nguyên Triết, trên mặt giống như xuất hiện một tia đau lòng: “Nguyên Triết, ngay cả ngươi cũng phản bội ta sao?”


Lý Nguyên Triết vội cúi đầu “Ta. . ., ta. . ., Ngự Thiên, thực xin lỗi. . .”


“Long Ngự Thiên” Ngải Khẳng ngay cả tôn xưng đều không có, thẳng hô kỳ danh (gọi thẳng tên) “Ai bảo ngươi luôn chèn ép quyền thế của thế gia, nhượng hảo hữu của ngươi cũng phản bội ngươi. Chớ quên hữu tướng đồng thời cũng là gia chủ của Lý gia, như thế nào không lo lắng đến ích lợi của thế gia. Ngươi gieo gió gặt bão, hiện tại Nguyên soái Ôn Tư Đặc cũng không ở trong cung, nhìn ngươi như thế nào ứng phó?”


Long Ngự Thiên biến sắc, hung hăng nhìn hắn “Nói như vậy ngươi là cùng Duy Khẳng cấu kết, nhượng Duy Khẳng lừa Ôn Tư Đặc ly khai đế đô, nhượng âm mưu của ngươi được thực hiện. Hảo kế sách, ngươi cho phép Duy Khẳng điều kiện gì nhượng bọn họ đáp ứng xuất binh?”


Mọi người kinh hãi, Ngải Khẳng cư nhiên cấu kết ngoại nhân đối phó Long Đằng, đáng xấu hổ.


“Hắc hắc, Long Ngự Thiên ngươi đoán không tồi, Duy Khẳng tối thiếu lương, ta đã đáp ứng sau khi sự thành cấp bọn hắn mấy khối thổ địa phì nhiêu.” Đại thần đứng ở phía sau Long Ngự Thiên đều phẫn nộ, mắng to Ngải Khẳng bán đứng Long Đằng, dẫn sói vào nhà.


“Hừ, Long Ngự Thiên, hiện tại Ôn Tư Đặc không ở, Thương Lang quân đoàn đã bị nhi tư Ni Tư của ta khống chế trong tay, đang đóng quân ở ngoài thành, tài chính đều nắm trong tay hữu tướng. Ngươi không cần tái nhiều lời, chủ động nhượng ra ngôi vị, ta sẽ nhượng ngươi được toàn thay. Bên ngoài đại sảnh tất cả đều đã thay vào người của ta, ngươi chỉ còn bi ai giãy dụa mà thôi.”


Long Ngự Thiên đại giận, cả người khí thế phát ra “Ngươi nghĩ rằng ta sẽ thúc thủ chịu trói sao? Xem ngươi có năng lực gì tới lấy mạng của ta a.” Vung ngọc thủ, trong sảnh xuất hiện một loạt hắc y mang mặt nạ, phía sau đại thần cũng lấy ra vũ khí chuẩn bị.


Ngải Khẳng không có lo lắng ngược lại cười to: “Ha ha, Long Ngự Thiên, đừng tưởng rằng ta không biết ngươi cũng ẩn tàng thực lực. Ngươi không phải là ma vũ song tu sao, ngươi có biết ta vì cái gì đợi các ngươi uống xong rượu mới phát động không? Ha ha. . . ngươi có biết trong rượu đã hạ cái gì không?” Ngải Khẳng đắc ý cười to, một chút cũng không đem bọn họ để vào mắt.


Tựa hồ có cái gì không đúng, Long Ngự Thiên lúc này trên mặt mới chính thức biến sắc, phía trước một mực diễn trò cấp lão gia hỏa xem, chẳng lẽ đúng như đại ý của lão gia hỏa, có biến? Vội vàng khởi động đấu khí, đột nhiên phun ra một ngụm máu, mọi người bên cạnh đều kinh hãi thất sắc 


“Bệ hạ” 


“Phụ hoàng” 


Rất nhiều đại thần cũng phun ra một ngụm máu, sắc mặt bắt đầu trắng bệch. 


Long Ngự Thiên trong đầu đột nhiên nhớ tới chuyện tình năm mười lăm tuổi, tựa hồ cảnh tượng giống nhau như đúc. Xích nộ (giận dữ), cả người tản mát ra hơi thở âm trầm sâm, một ngụm từng chữ phun ra “Phệ khí tán?” Các đại thần biết cảnh ngộ trước kia của Long gia đều lộ ra ánh mắt phẫn nộ, không nghĩ tới đầu sỏ chân chính gây chuyện thế nhưng lại đang đứng trước mắt.


Ngải Khẳng cực kỳ càn rỡ, từng bước tiến lên “Ngươi lại đoán đúng rồi, không nghĩ tới đi, một nhà của ngươi đều tử trong phệ khí tán do ta cung cấp a, cảm giác thế nào? Đáng giận năm đó tiểu tử ngươi lại làm hỏng chuyện, mắt thấy lưỡng bại câu thương, ta sắp thành công, lại bị tiểu tử mười lăm tuổi như ngươi nửa đường đánh gãy. Ta chỉ hảo quy thuận người rồi âm thầm phát triển. Bất quá hiện tại cũng không muộn, vừa lúc tống các ngươi xuống Mịch giới cùng phụ mẫu đoàn tụ. Đế quốc ngươi vất vả thành lập là của ta , ha ha ha ha. . .” Tiếng cười điên cuồng không ngừng vang vọng trong đại sảnh.


Long Ngự Thiên nghĩ đã sớm vì người nhà báo thù, không nghĩ tới cừu nhân chân chính lại đang ở trước mắt, còn tùy ý để hắn phát triển thời gian dài như vậy. Đáng giận, nộ cấp công tâm, lại phun ra một ngụm huyết, khóe môi nhếch lên tơ máu đỏ tươi. Sắc mặt tái nhợt, ánh mắt âm trầm, tử phát tán loạn, cả người giống như đến từ địa ngục.


Long Hành là người lo lắng nhất, kêu to “Bệ hạ!” Khả hắn cũng trúng độc.


Long Nguyệt Tân biết lịch sử Long gia cùng nguyên nhân phụ hoàng khởi binh. Nguyên lai cừu nhân một mực ở trước mắt. Song mâu cừu hận nhìn chằm chằm cừu nhân cùng Tam Hoàng huynh của hắn “Hoàng huynh, ngươi liền như vậy vong tổ bối tông sao? Đi theo kẻ thù giết hại gia tộc Long gia? Ngươi đã quên mình trên người lưu chính là huyết tích của Long gia sao?” Một thanh âm vấn tội hướng Long Nguyệt Minh vọt tới.

-----------------------------------

p/s: ưm... dạo này công việc lại lu bu cả lên, giờ giấc không ổn định nên ta rảnh giờ nào thì sẽ tranh thủ post giờ đó, đương nhiên là trước đó ta phải edit xong a =.=
Bộ này còn vài chương nữa là kết thúc quyển 1 ùi ni, ta không ngờ là nó lại hoàn thành sớm hơn "TT" ni, ta không biết sẽ kéo bộ đó tới khi nào ni ô ô ô... hzaiii
Ta điên loạn chút nên mọi người thông cảm a ^^

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét